Vườn thơ 

Di chúc đẹp nhất cho Mùa Giáng Sinh

Di chúc đẹp nhất cho Mùa Giáng Sinh

“Sao Làm Vậy ? Em còn ba mẹ nữa mà !” [1]
(Dành tưởng nhớ Em Trần Thị Triều Tiên bị người yêu chém và thiêu ngày 19.12.2013 và đã qua đời vào ngày Giáng Sinh 25.12.2013 tại Thanh Khê, Đà Nẵng)

Sơn Ca Linh (Trương Đình Hiền)

Trần thị Triều Tiên,
Người con gái ngoan hiền của miền Trung,
Cả một đời xuân loay hoay với cái nghèo, nổi đau…
Và kết thúc cuộc đời trong tận cùng đau xót !

Em đi về trời đúng vào ngày Chúa từ trời giáng thế,
Sau một tuần quằn quạy trong nhức nhối đau thương.
Chúa đã thấy em cùng với Ngài đang lê bước trên đường,
Mang thập giá là cả một cuộc đời truân chuyên tủi cực.

Cho dù em không kịp mừng Giáng sinh trên cõi đời ô trọc,
Không còn được nghe giai điệu của Đêm Thánh vô cùng,
Nhưng tôi tin em đang rực sáng giữa thiên cung,
Để mừng lễ Giáng Sinh cùng muôn triệu anh chị em thần thánh.

Những con người, cũng như em,
Đã trải qua nẻo trần gian với đau thương bất hạnh,
Bị loại trừ, ghen ghét, bách hại với nghìn nổi oan khiên…
Nhưng tất cả đã tìm được chốn thánh bình yên,
Được Chúa Trời mở vòng tay đón vào quê hương vĩnh phúc.[2]

Trần thị Triều Tiên ơi,
Em đi nhưng Em đã để lại cho đời một di chúc,
Một chứng từ của tha thứ khoan dung.
Lời cuối của Em anh nhớ mãi không cùng :
“Sao làm vậy ? Em còn ba mẹ nữa…!”

Cho tới chết, Em vẫn còn thương ba nhớ mẹ,
Cho tới chết, Em vẫn nhè nhẹ ngọt ngào,
Em ra đi nhưng để lại cho đời,
Một lời chứng của yêu thương và tha thứ.

Mùa Giáng Sinh nầy Miền Trung ta lạnh lắm,
Thêm nổi buồn da diết của bất hạnh đời em.
Cho dù thời gian như dòng sông êm đềm,
Rồi sẽ cuốn trôi tất cả về bao la biển cả.

Bây giờ Em mới thật sự được một lần yên ả,[3]
Đã thật xa rồi những lao nhọc truân chuyên,
Vất bỏ lại cả một khối tình điên,
Xa cách hết những oái ăm phiền muộn.

Chỉ mong Em từ trên cao nhìn xuống,
Thương ba, thương mẹ thương các em thơ,
Thương những cuộc đời đói khổ, bơ vơ,
Và nhiều người, như em, mang thân phận nghèo, tối tăm vất vả.

Bên tòa Chúa, Đấng yêu thương cao cả,
Bên Vị Mục Tử đã nhập thể vào đời,
Bên Thánh Linh ngọn lửa tình yêu vĩnh cữu rạng ngời,
Trần Thị Triều Tiên ơi, hạnh phúc nhé nơi thiên đường bến đỗ !


[1] Chị Thạch nói trong nước mắt, khi Phú xả dao chém Tiên trong góc tường, lời cuối cùng Tiên thốt lên được là: “Phú ơi sao làm vậy, em còn ba mẹ nữa mà…”
[2] Bài giảng “Tám Mối Phúc” của Chúa Giê-su theo Tin mừng Matthêu 5, 1-12
[3] Theo Tin mừng Matthêu 11, 28 : “Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng”
Tác giả bài viết: Sơn Ca Linh (Lm. Giuse Trương Đình Hiền)

Related posts