Tin Giáo Phận-Giáo xứ 

Một tháng Trà kê

Dừng chân lại nơi đã ghi dấu ấn lịch sử truyền giáo thuộc Phú Yên: Cây Da , Trà Kê – một giáo điểm được các Thừa Sai Balê thành lập khoảng năm 1850. Sau cuộc bách hại của phong trào Văn Thân năm 1885, nhà thờ Cây Da bị tàn phá, cha Chatelet và một số tín hữu bị sát hại. Từ đây, lòng đất Cây Da đã được vinh hạnh đón nhận thân xác cha François Chatelet (cố Thuông) và một số tín hữu cùng dâng hy lễ máu đào trong ngày lịch sử ấy, hiện nay cha Chatelet được cải táng và lưu giữ tại Phòng truyền thống của giáo xứ Tuy Hòa.

Trà Kê, cây Da trải qua bao sóng gió dữ dội tưởng chừng như đã bị nhấn chìm, nhưng không, giờ đây lịch sử đã lật sang trang mới, Trà Kê đang hồi sinh trở lại. Ngày 29 tháng 05 năm 2009, Đức giám mục giáo phận Qui Nhơn đã nâng giáo họ Trà Kê lên thành giáo xứ (được tách ra từ giáo họ của giáo xứ Tịnh Sơn) và bổ nhiệm cha Phanxicô Assidi Phạm Đình Triều làm cha sở.

Sau một năm được nâng lên thành giáo xứ, dưới sự quản trị của cha sở tiên khởi phanxico Assidi Phạm Đình Triều, giáo xứ đã có một khởi sắc đầy sức sống và đang vươn lên. Việc đầu tiên khi vừa nhận xứ, ngài cho xây bức tường thành bao quanh khuôn viên nhà thờ mà trước đây đã không có một ranh giới phân biệt rõ ràng, rồi đến căn nhà sàn gỗ vừa được hoàn thành vẫn còn nồng nặc mùi vẹc ni, bên trên dùng để hội họp, phần dưới sẽ đặt hệ thống máy lọc nước sạch dành cho dân toàn vùng dùng.Trong tương lai, nhà giáo lý cũng sẽ được mọc lên nếu có sự trợ giúp của các vị ân nhân nhiệt tình ủng hộ thì dự án này sớm hoàn thành, đây cũng là sự trăn trở lo âu của cha mỗi khi nhìn khoảnh đất trống bên hông nhà thờ.

Việc phát triển giáo xứ luôn đi đôi với sự tăng trưởng giáo dân. Hiện nay giaó xứ Trà Kê có khoảng hơn 700 giáo dân chia ra 4 khóm và hai họ lẻ là Cây Da và Cà Lúi.

Có thể nói đời sống Đức tin của họ thật kiên vững bởi họ được kế thừa tấm gương tử đạo của cha ông: “dù chết vẫn kiên trung, nguyện theo Chúa đến cùng dù thịt tan xương nát”, ta nhìn thấy được nơi họ qua mỗi thánh lễ hằng ngày, giáo dân tham dự đầy kín nhà thờ, họ tuyên xưng Chúa thật sống động và mạnh mẽ.

Như “Lửa thử vàng, gian nan thử đức”, quả đúng thế! Với cái giá lạnh rét căm của vùng núi giữa mùa đông cũng không thể đánh gục được lòng tin những cụ già đến với thánh lễ mỗi sáng thứ bảy. Nhìn họ sốt sắng như vậy thì chắc chắn những thế hệ trẻ như thanh thiếu nhi sẽ được giáo huấn tốt có nề nếp và luôn ý thức về công việc nhà Chúa.

Cuộc sống của họ quanh năm bám với rừng rẫy, chật vật vất vả, cầu mong cho đủ ăn qua ngày. Vì lo lắng cho giáo dân của mình mà cha xứ mong ước có được một chiếc xe khách nhỏ, nghe qua thì có vẻ là chuyện xa xỉ, có cần thiết không? Thật ra ước mơ thì lớn nhưng suy nghĩ thì nhỏ bé bình thường. Nhờ chiếc xe này, ngài có thể đưa dân giáo cũng như dân lương cấp cứu khi có sự cố xảy ra. Ở vùng núi hiểm trở này có lẽ bệnh nhân sẽ bỏ mạng trước khi tìm được chiếc xe có thể đưa đến được bệnh viện.

Qua cuộc thăm viếng này, chúng tôi đã được tiếp thêm sức mạnh bởi niềm tin kiên cường và lòng nhiệt huyết với nhà Chúa của giáo dân Trà Kê. Phải nói rằng họ rất nghèo về vật chất nhưng họ lại giàu về đức tin, về lòng đạo đức. Họ thật xứng đáng với công sức mà các vị tiền nhân gầy dựng qua mấy trăm năm:

“Hạt hư thối chôn vùi giờ trổ sinh hoa trái, bao con dân nay biết Chúa nhờ dòng máu rắc gieo xưa…”.

Nguyện xin Thiên Chúa, Đấng đã làm cho cây lớn lên và sinh hoa trái luôn ra tay che chở cho giáo xứ biết chung sức vun xới, bảo vệ và làm phong phú thêm “vườn nho” của Giáo hội như vậy mới xứng đáng với bề dày lịch sử mà Trà Kê có được.

Tạm biệt và hẹn gặp lại Trà Kê.

Mộng Trần

Related posts

Leave a Comment