Tin Giáo Phận-Giáo xứ 

Tím son sắc cho đi không đòi lại

(Diễn văn mừng cha mới Phêrô Bùi Huy Ngọc
Trong thánh lễ Tạ Ơn ngày 11.12.2010 tại Tuy Hoà)

Kính thưa quý cha đồng tế,
Kính thưa quý tu sĩ nam nữ,
Kính thưa cha sở Tuy Hòa,
Kính thưa tân linh mục chủ tế,

Liệu hôm nay có phải là ngày đáng nhớ nhất của cha? Cộng đoàn Tuy Hòa có lẽ ai cũng nói : đúng vậy – chính hôm nay. Nhưng với cha dường như không phải ! Ngày này nếu có nhớ không phải vì nó quan trọng nhưng vì nó đi cạnh một ngày quan trọng hơn, ngày hôm qua, ngày cha được Đức Giám Mục đặt tay, ngày cha trở thành cánh tay mặt của Đức Kitô. Ngày hôm qua sẽ đi theo cha đến suốt cuộc đời ; vẫn biết rằng ngày sinh nhật thứ nhất, ngày rửa tội, ngày cha trở thành con cái Chúa là ngày trọng đại. Nhưng rất tiếc chưa thấy ai mở tiệc kỷ niệm ngày này và thường là nhường chỗ cho ngày sinh thành người và ngày sinh SỨ VỤ . Chia vui với cha vì cha có một ngày để nhớ, để biết rằng mình bước đi tới đâu trên đường trọn lành, có một ngày để cha nói với Chúa rằng : “con đang bước tới, con đang gần Ngài.”

Trong Thư Chung “Gởi Chủng sinh”, được công bố hôm 18 tháng 10, cách đây chưa đầy hai tháng, ĐTC Bênêđictô 16 khai triển ý tưởng trong thư của Phaolô gởi cho Timôtê, Ngài nhấn mạnh “Ai muốn trở thành LM, trước tiên phải là người của TC” (1Tm 6,11). Phaolô gởi cho Timôtê và hôm nay ngài gởi cho một Timôtê mới, “Timôtê Phêrô Bùi Huy Ngọc” với nhiều lời nhắn nhủ cụ thể như “hãy gắng trở nên người công chính, đạo đức, giàu lòng tin và lòng mến, hãy gắng sống nhẫn nại và hiền hòa…”. Khi nói lên điều này cộng đoàn muốn nói lên với Cha rằng, ơn gọi linh mục thật cao quý để cộng đoàn yêu mến và hy vọng.

Cộng đoàn biết rằng làm linh mục là để chính mình nên thánh cũng như giúp mọi người nên thánh và không biết sợ hãi, nếu có sợ thì chỉ sợ rằng chưa yêu mến đủ. Với các linh mục khác, cha có thuận lợi về điểm này khi nhìn về linh mục Bùi huy Bích, cha bác của cha, một linh mục gần gũi, vui vẻ, nhất là với người nghèo và không biết sợ dẫu gặp rất nhiều khó khăn. Chúng con biết rằng sở dĩ ngài không sợ vì ngài luôn lặp lại lời thánh vịnh “Trong tay Ngài con xin phó thác hồn con” ; và Ngài đã nhận ra rằng : tình yêu Chúa luôn phủ kín đời mình. Như vậy là “thánh” rồi đó dẫu chưa được phong và không có ngày kính. Thêm một lần chia vui nữa vì Chúa đã để cha đươc sinh ra và lớn lên trong một dòng họ có nhiều linh mục, tu sĩ…

Kính thưa quý cha đồng tế, chúng con xin chia vui với quý cha vì từ hôm nay gia đình linh mục nói chung và gia đình linh mục giáo hạt Phú Yên nói riêng có thêm một thành viên mới để với thành viên mới này, các cha mạnh mẽ hơn, được chia sẻ nhiều hơn trong việc loan báo Tin Mừng.

Kính thưa cha Hạt Trưởng cũng là cha sở Tuy Hòa, thêm một nghĩa tử nữa, chúng con chắc rằng cha đang rất vui vì Chúa cho cha “mát tay”, rất khéo nuôi con, những đứa con linh mục lần lượt ra đời.

Kính thưa anh Hạc, chị Như, không phải vô tình chúng tôi có cách xưng hô này, chúng tôi không sử dụng danh xưng “ông bà cố” như thường được nghe. Chúng tôi không chia vui nhưng chúng tôi xin anh chị chia niềm vui trong anh chị cho chúng tôi để chúng tôi nhận được sự hãnh diện vì được trở nên chú, bác, cô, dì, anh Chị em của đứa con linh mục của anh chị. Khi xưng hô anh chị, chúng tôi hiểu rằng chúng ta đang sống trong cùng một gia đình.

Có lẽ không ai trong chúng ta hiểu ý Chúa nhiệm mầu khi đứa con Bùi huy Ngọc của anh chị suýt bị thiêu cháy lúc còn nằm nôi tại Phú Bổn, của cái thuở ban đầu mà đời sống gia đình đầy sóng và gió trong căn nhà gỗ ấy. Phải chăng cái đám cháy đúng giờ cơm chiều hôm ấy đã chưa biến con anh chị thành “của lễ toàn thiêu” để hôm nay, “ngọn lửa yêu mến” đã rứt đứa con này ra khỏi anh chị ! Anh Chị đã hai lần tạ ơn khác nhau, ngày đó, anh chị tạ ơn vì “còn con”, hôm nay tạ ơn vì anh chị “mất con” ; còn con cho mình và mất con cho Chúa.

Cưu mang, sinh ra, nuôi dưỡng… để cho đi không là điều dễ dàng, nhất là đứa con trưởng nam ; anh chị đã làm được việc đó. Xin anh chị nhận nơi cộng đoàn lòng ngưỡng mộ và yêu mến (xin cộng đoàn cho một tràng pháo tay ).

Để chuẩn bị cho ngày vinh quy của con, chị Như may cho mình chiếc áo dài nhung màu tím. Có người góp ý : sao lại chọn màu tím buồn như vậy ? Sao không chọn cho mình cái màu nào đó rực rỡ hơn? Chắc là có lý do ! Chúng tôi biết, anh chị rất vui nhưng anh chị cũng hiểu rằng mình phải dấn thân nhiều hơn nữa, nhiều hơn lúc khi con mình còn là chủng sinh. Thì ra, màu tím muốn nói lên lòng trông chờ của Mùa Vọng, lòng sám hối của Mùa Chay ! Cảm ơn anh chị về lòng quảng đại anh chị dành cho Tuy Hòa, dành cho Giáo Hội ,dành cho Nước Trời vì:

Tím son sắt cho đi không đòi lại
Tím đã yêu ai là mãi mãi

Tím không cần nhung lụa với vàng son.( trích ý nghĩa màu tím)

Chúng tôi biết làm cha, làm mẹ của một linh mục phải là như thế.

Ước chi cả cộng đoàn được chia sẻ trách nhiệm tinh thần này của anh chị bằng cách sống Tin Mừng cách triệt để hầu xứng đáng món quà vô giá mà anh chị đã trao tặng.

Chúng con xin tân linh mục, linh mục nghĩa phụ, và chúng tôi cũng xin anh Hạc – chị Như nhận chút quà tượng trưng biểu lộ lòng biết ơn của cả cộng đoàn về niềm vui mà quý vị đã mang đến cho Tuy Hòa hôm nay.

Xin kính chào
Micae Trần Kim Đạt,
Chủ tịch Hội Đồng Chức Việc GXTH

Related posts

Leave a Comment