Chan chứa một niềm vui

(Tâm tình nhắn gởi các bạn Dự tòng và Tân tòng nhân dịp Đại Hội lần thứ VI-2011)

“Vì vậy, anh em được chan chứa một niềm vui khôn tả, rực rỡ vinh quang, bởi đã nhận được thành quả của đức tin, là ơn cứu độ con người.” (1 Pr 1,3-9)

Các bạn Tân tòng, Dự tòng kính mến,

Chủ đề của Đại Hội Tân Tòng-Dự Tòng lần thứ VI – 2011 được cô đọng trong 5 từ “CHAN CHỨA MỘT NIỀM VUI”, được trích từ đoạn Lời Chúa trong thư thứ nhất của thánh Phêrô đoạn 1, từ câu 3-9.

Quả thật chúng ta có quá nhiều lý do để niềm vui được chan chứa.

Chúng ta vui bởi vì chúng ta lại một lần nữa tay bắt mặt mừng để trở về gặp gỡ nhau trong cuộc họp mặt truyền thống của những người đã được tái sinh làm con cái Thiên Chúa.

Chúng ta vui bởi vì Ngày đại hội của chúng ta là ngày kết thúc Tuần Bát Nhật Phục Sinh, tuần lễ dành để kéo dài niềm hân hoan Phục Sinh, một niềm vui quá ư sâu thẳm và to tát đến độ một Đêm Vọng, một Ngày thứ Nhất trong tuần không thể đong đầy, không thể diễn tả hết được.

Chúng ta vui bởi vì không phải chỉ có một số anh chị em tân tòng chúng ta, những người vừa được tái sinh trong Đêm Vọng, mà trên toàn thế giới, sau Đêm Thánh diệu kỳ nầy, có hàng vạn anh chị em khắp nơi trên toàn thế giới cũng đang cùng chúng ta nhịp nhàng sánh bươc trên con đường mới của niềm tin Kitô.

Chúng ta làm sao không vui được, khi hôm nay Hội Thánh long trọng cử hành “Chúa Nhật Áo Trắng”, một ngày dành riêng để các anh chị em Tân Tòng ý thức sâu sắc hơn hồng ân nhiệm mầu của Bí Tích Thánh Tẩy, hồng ân được tẩy sạch mọi vết nhơ tội lỗi để trở nên một con người tinh trong, mặc lấy con người mới thuộc về Đức Kitô mà chiếc áo trắng là một dấu chỉ sống động.

Chúng ta phải chan chứa niềm vui vì hôm nay cũng là Chúa Nhật Kính Lòng Thương Xót Chúa mà ngay từ dịp Năm Thánh 2000, Đức cố Giáo hoàng Gioan-Phaolô II đã đặt thêm tên gọi cho Chúa Nhật nầy. Vâng, chính lời ca nhập lễ của Phụng Vụ Chúa Nhật hôm nay đã hát lên ý nghĩa của niềm vui dạt dào đó : “Lòng đầy hoan lạc, anh em hãy đón nhận vinh quang mà tạ ơn Thiên Chúa, Đấng đã kêu gọi anh em vào Nước Trời”.

Và cũng chính chiều hôm nay, tại giáo đô Rôma, Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI đã chủ sự thánh lễ phong Á Thánh cho đức cố Giáo Hoàng Gioan Phaolô II, vị Giáo Hoàng đã thổi vào đời sống của Giáo Hội cũng như của thế giới một niềm hân hoan và hy vọng được gói ghém trong 2 từ giản đơn nhưng mạnh mẽ và sâu xa : “ĐỪNG SỢ”, hai từ như một mệnh lệnh thiêng liêng xuyên suốt trong triều đại Giáo Hoàng của Ngài cũng như trong cuộc hành trình đức tin của tất cả chúng ta.

Nếu cảm thấy chưa đủ thuyết phục để chúng ta cùng chan chứa niềm vui, thì hãy cùng nhau đọc lại hết 7 câu kinh Thánh trong trích đoạn thư thứ nhất của Thánh Phêrô, để một lần nữa chúng ta cùng cảm nhận niềm vui trọng đại của ơn cứu độ mà mỗi người chúng ta đã được nhận lãnh :

“Chúc tụng Thiên Chúa là Thân Phụ Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta ! Do lượng hải hà, Người cho chúng ta được tái sinh để nhận lãnh niềm hy vọng sống động, nhờ Đức Giêsu Kitô đã từ cõi chết sống lại, để được hưởng gia tài không thể hư hoại, không thể vẩn đục và tàn phai. Gia tài nầy dành ở trên trời cho anh em, là những người, nhờ lòng tin, được Thiên Chúa quyền năng gìn giữ, hầu được hưởng ơn cứu độ Người đã dành sẵn, và sẽ bày tỏ ra trong ngày sau hết.

Trong thời ấy, anh em sẽ được hân hoan vui mừng, mặc dầu còn phải ưu phiền ít lâu giữa trăm chiều thử thách. Những thử thách đó nhằm tinh luyện đức tin của anh em là thứ quí hơn vàng gấp bội, – vàng là của phù vân, mà còn phải chịu thử lửa. Nhờ thế, khi Đức Giêsu Kitô tỏ hiện, đức tin đã được tinh luyện đó sẽ trở thành lời khen ngợi, và đem lại vinh quang, danh dự. Tuy không thấy Người, anh em vẫn yêu mến, tuy chưa được giáp mặt mà lòng vẫn kính tin. Vì vậy, anh em được chan chứa một niềm vui khôn tả, rực rỡ vinh quang, bởi đã nhận được thành quả của đức tin, là ơn cứu độ con người.” (1 Pr 1,3-9)

Anh chị em tân tòng và dự tòng kính mến,

Trong một thế giới mà hằng ngày có biết bao chuyện buồn đã xảy ra, có biết bao nhiêu giọt nước mắt đã ngập tràn trên những đôi mắt, có biết bao nhiêu những vết thương xé nát tâm tư và cõi lòng…thì chúng ta, những người mang tên Kitô hữu, chúng ta phải là những sứ giả của niềm vui và hy vọng, như cách nói thâm thuý của đức cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận : “Trong tự điển của người Kitô hữu không có từ buồn”.

Thế nhưng, để có được niềm vui như thế, để cõi lòng chúng ta “chan chứa một niềm vui”, thì chỉ có một con đường duy nhất đó là chúng ta không ngừng gặp gỡ Đức Kitô phục Sinh, đồng hành với Đấng Phục Sinh và đón nhận Ngài vào chính trung tâm điểm của đời sống, như cách cảm nhận của linh mục thi sĩ Trăng Thập Tự :

“Vâng, Đức Kitô đã sống lại và Người có mặt ở khắp mọi nơi, mọi đầu đường, mọi đích điểm, đồng hành với ta trên mọi ngỏ ngách. Từ thành phố đến đồng quê. Từ quán trọ đến gia đình. Từ bên trong, từ bên ngoài. Đâu đâu cũng có Ngài ; Đức Kitô phục sinh. Trước khi ta ra đi, Ngài đã ở đó. Đang khi ta rảo bước, Ngài có ngay bên. Trước khi ta đến nơi, Ngài đã đứng đợi. Và sau khi ta nghỉ mệt, Ngài lại đến thăm ; lúc nào cũng có Ngài, Đức Kitô phục sinh.

Nếu hôm qua tôi đã tin
là vì Ngài đã sống lại.
Nếu hôm nay tôi đang theo Ngài,
là vì Ngài đang ở bên tôi.
Và nếu mai đây tôi ra đi,
là vì Ngài đang đứng đợi.

Ôi Đấng Phục sinh !
Khắp nơi
mọi thời
trẻ mãi.”

Và như thế, cuộc Đại Hội năm nay sẽ là một gọi mời tất cả chúng ta cùng lên đường với hành trang chính yếu là NIỀM VUI PHỤC SINH ; một niềm vui được ban tặng nhưng không từ “lòng thương xót của Thiên Chúa”, nhưng cũng là một niềm vui được trả giá bằng chính sự chọn lựa đầy nghiệt ngã : giã từ quá khứ và cuộc đời cũ, chọn lựa con đường mới của niềm tin Kitô ; giã từ bóng tối của sợ hải, tội lỗi và thất vọng để mặc lấy con người mới trong hân hoan, tin yêu và hy vọng.

Chúng ta có thể không ngại ngùng, do dự để hát lên như lời kinh của mẹ Á Thánh Têrêsa thành Calcutta :

Ước gì từ nay,

không có gì có thể làm cho chúng con

khổ đau và khóc lóc

chỉ vì quên đi niềm vui ngày Chúa phục sinh.

Chúa là mặt trời tỏa sáng tình yêu Cha,

là hy vọng hạnh phúc bất diệt,

là ngọn lửa tình yêu nồng nàn ;

Xin lấy niềm vui của Người

mà làm cho chúng con nên mạnh mẽ

và trở thành mối dây yêu thương,

bình an và hiệp nhất giữa chúng con. Amen.

Thân chúc các bạn một Mùa Phục Sinh đầy thánh ân và hạnh phúc, một ngày Đại Hội “chan chứa một niềm vui”.

Lm. Trương Đình Hiền

Related posts

Leave a Comment