Chúa Chiên Lành
CHÚA CHIÊN LÀNH
Trong ngôi Đền Thánh hôm sau,
Vang rền tiếng Chúa cao sâu ngọt ngào.
Rằng : “Ai cửa chính chẳng vào,
Trèo qua ngóc ngách bờ rào chuồng chiên.
Ấy là trộm cướp gây phiền,
Kẻ chăn thì cứ cửa tiền vào ra.
Đàn chiên nghe tiếng ông ta,
Gọi từng tên một chiên già chiên non.
Kéo nhau ra đứng vây tròn,
4010. Kẻ chăn kiểm điểm từng con từng hàng.
Xong rồi đi trước dẫn đàng,
Đưa chiên ra cánh đồng làng thả chiên.
Có ai lạ đến đổi phiên,
Chiên không quen tiếng chiên liền tránh xa”.
Chúa đưa tỉ dụ này ra,
Không ai hiểu Chúa nôm na chuyện gì.
Ngài liền phán tiếp : “Thật thì,
Ta là chính cửa chiên đi ra vào.
Kẻ đến trước nhảy qua rào,
4020. Là quân trộm cướp chiên nào có nghe.
Cửa Ta chính lối đi về,
Vào ra đúng cửa đủ bề an vui.
Tự do đi tới đi lui,
Gặp đồng cỏ tốt đủ mùi tươi xinh.
Kẻ gian đến bất thình lình,
Không qua cửa chính để rình trộm chiên.
Nắm đầu bóp cổ liền liền,
Thẳng tay giết hại chiên hiền chiên ngoan.
Ta về đuổi trộm khỏi ràn
4030. Cho chiên nhơ nhởn trên làn cỏ xanh.
Ta thật là Chúa Chiên Lành,
Chúa Chiên liều mạng sống mình cho chiên.
Kẻ chăn thuê chỉ vì tiền,
Chăn chiên nhưng chẳng thương chiên chút nào.
Sói rừng mới đến bờ rào,
Bỏ chiên trốn chạy sói vào thảnh thơi.
Bắt chiên cắn xé tơi bời,
Đàn chiên thịt đổ máu rơi tan tành.
Ta thực là Chúa Chiên Lành !
4040. Chiên Ta, Ta biết, chiên rành tiếng Ta.
Khác nào Ta với Chúa Cha,
Ta được Cha biết như Ta biết Ngài.
Để chiên được sống lâu dài,
Ta liều sinh mạng diệt loài ác gian.
Còn nhiều chiên lạc ngoài ràn,
Chiên Ta, Ta phải liệu toan đưa về.
Chúng nghe Ta gọi tư bề,
Cho đàn chiên Chúa nên quê một nhà.
Muôn đời Cha vẫn yêu Ta,
4050. Vì Ta trao mạng Mình ra cứu đời.
Trao ra có hạn có thời
Hết thời Ta sẽ thu hồi lại ngay.
Mạng Ta dù mỏng dù dày,
Dễ ai cướp được khỏi tay Ta nào ?
Do Ta tự nguyện ban trao,
Cho đi lấy lại Cha giao toàn quyền”.
Để tai qua những lời trên,
Ý quân biệt phái trở nên bất đồng.
Người thì : “Quỷ ám vào ông,
4060. Nói gì vớ vẫn nghe không ra gì !”
Kẻ thì : “Lời lẽ tinh vi,
Miệng tên quỷ ám so bì được sao ?
Tài năng quỷ có là bao ?
Mắt mù mở sáng quỷ nào hơn ai ?”
Trích từ thi phẩm Sứ Điệp Tình Thương của Linh mục Nguyễn Xuân Văn