Thơ – Thánh và nên thánh
Một ngày kia, tự lòng tôi chợt hỏi:
THÁNH là gì, và THÁNH phải làm sao?
Ngày mỗi ngày, lòng càng thấy xôn xao,
Phải khám phá xem thế nào là THÁNH!
Tôi mãi miết ngắm trăng vàng óng ánh,
Ngắm khung trời lấp lánh những vì sao,
Thả hồn bay theo những hạt mưa rào
Và thất vọng: chẳng nơi nào có THÁNH!
Tôi trở về với cõi lòng hiu quạnh,
THÁNH nơi nào, và THÁNH phải làm sao?
Phút chạnh lòng, chợt cảm thấy nôn nao,
Phải khám phá: sống thế nào NÊN THÁNH!
Giữa cuộc đời đầy xa hoa, ghẻ lạnh,
Giữ tâm hồn đức hạnh, đẹp làm sao!
Khi tự do, phóng túng được đề cao,
Giữ nếp sống nép mình vào khuôn khổ.
Khi cuộc đời đầy phong ba, giông tố,
Vẫn một niềm trông cậy giữa khổ đau.
Khi chung quanh, tình yêu vẫn thắm màu
Nhưng dám sống cho nhiệm mầu tình Chúa!
Khi cuộc đời đầy sầu thuơng héo úa,
Giữ tâm hồn chan chứa những niềm vui.
Khi chung quanh, bao cay đắng ngậm ngùi,
Biết chia sớt, tìm an vui trong Chúa.
Tôi cảm thấy THÁNH không còn xa nữa.
THÁNH rất gần, THÁNH ở giữa chúng ta.
THÁNH chan hòa tình yêu Chúa bao la
Yêu cuộc sống và yêu ta luôn mãi.
Cảm ơn Ngài cho thế trần tồn tại
THÁNH giữa đời, hôm nay đến tương lai,
Những tâm hồn luôn say đắm miệt mài
Hắng khao khát theo gươngNgài: NÊN THÁNH!
Cát Trắng
29.11.2011