Bài giảng lễ mừng 2 năm Giám mục Đức cha Phó Qui Nhơn
BÀI GIẢNG THÁNH LỄ TẠ ƠN
GIÁP 2 NĂM GIÁM MỤC CỦA ĐỨC CHA MATTHÊÔ NGUYỄN VĂN KHÔI
(Thứ Bảy ngày 04/02/2012)
LM. Giuse Trưong Đình Hiền
Trọng kính hai Đức Cha giáo phận,
Kính thưa cha Tổng Đại Diện, quý cha đồng tế và toàn thể cộng đoàn Phụng vụ,
Trong cuốn lịch Công Giáo của Giáo Phận Qui Nhơn Năm Phụng Vụ 2011-2012 hôm nay ngày 4 tháng 2 có ghi rõ : Thứ Bảy Đầu Tháng, chủng viện dâng thánh lễ cầu nguyện cho ân nhân còn sống và đã qua đời thuộc hội Phaolô Châu. Sau đó có hàng chữ in đậm : Kỷ niệm giáp 2 năm ngày tấn phong Giám Mục của Đức Cha Phó Matthêô Nguyễn Văn Khôi.
Như vậy việc cộng đoàn chúng ta hôm nay cùng quây quần chung quanh hai vị chủ chăn của Giáo Phận, cùng với linh mục đoàn và toàn thể Dân Chúa để họp mừng lễ tạ ơn hồng ân Giám Mục của Đức Cha phó Matthêô hoàn toàn không phải là một chuyện ngẩu hứng, đột xuất, mà là một điểm nhấn đặc biệt trong sinh hoạt đức tin của toàn giáo phận.
Quả thật chúng ta đang thực hành đúng đắn lời chỉ dạy của Thánh Phaolô trong thư gởi giáo đoàn Thessalônica : “Anh em hãy vui mừng luôn mãi và cầu nguyện không ngừng. Hãy tạ ơn trong mọi hoàn cảnh. Anh em hãy làm như vậy, đó là điều Thiên Chúa muốn trong Đức Kitô Giêsu” (I Tx 5,16-18)
Nhưng cho dù Phụng Vụ thánh lễ hôm nay hoàn toàn mang chiều kích thiêng liêng với tâm tình tri ân cảm tạ trước hồng ân Giám Mục được Thiên Chúa ban tặng, thì chúng ta, những người con cái trong đoàn chiên giáo phận, vẫn có thể hướng về Đức Cha Matthêô để chia sẻ với Ngài một niềm hoan hỷ lớn lao sau cuộc hành trình 2 năm Giám Mục, cùng với lòng biết ơn đầy tình hiếu thảo vì bao nhiêu việc tốt lành ngài đã thực hiện cho cộng đoàn Dân Chúa giáo phận Qui Nhơn chúng ta. (Trong ý nghĩa ấy, tôi đề nghị cộng đoàn chúng ta kính dâng về Đức cha Matthêô một tràng pháo tay thật nồng nhiệt…)
Kính thưa cộng đoàn,
Trong khung cảnh Phụng Vụ tạ ơn hôm nay, chúng ta lại được các bài đọc Lời Chúa soi sáng để có được những tâm tình sống đạo thật thích hợp.
Bài trích sách Các Vua nhắc lại cho chúng ta thái độ tạ ơn đầy khiêm hạ của vua Salomon, khi ngài được Chúa cất nhắc lên ngai vàng kế vị phụ vương Đavít. Ngài đã đến Gabaôn để tiến dâng lễ tạ ơn và cầu nguyện với Chúa rằng :
“Và bây giờ, lạy Đức Chúa là Thiên Chúa của con, chính Chúa đã đặt tôi tớ Chúa đây lên ngôi kế vị Đavít, thân phụ con, mặc dầu con chỉ là một thanh niên bé nhỏ…”. Lời nầy thật là thích hợp để Đức Cha Matthêô cầu nguyện với Chúa trong ngày lãnh chức linh mục 23 năm về trước, hay hồng ân Giám Mục cách đây 2 năm : “… lạy Đức Chúa là Thiên Chúa của con, chính Chúa đã đặt tôi tớ Chúa đây lên chức linh mục…giám mục, mặc dầu con chỉ là một thanh niên bé nhỏ…”.
Và rồi, để đáp lại gợi ý của Chúa muốn ban tặng một hồng ân cho cuộc đời làm vua, Salomon đã xin Chúa một điều thật tuyệt vời, một ân huệ mà cũng đã làm cho Chúa phải ngạc nhiên :
“Xin ban cho tôi tớ Chúa đây một tâm hồn biết lắng nghe, để cai trị dân Chúa, một dân quan trọng như thế”.
Trong ngày tạ ơn hôm nay, nếu Đức Cha phó chưa xin Chúa điều gì, thì tôi tin chắc, khi nghe Lời Chúa hôm nay, ngài sẽ xin Chúa như điều Salomon đã xin : “Xin cho con một tấm lòng biết lắng nghe để phục vụ dân Chúa”. Mà không chỉ riêng ngài mới cần điều nầy. Tất cả chúng ta đều tha thiết xin cho được điều nầy “một tấm lòng biết lắng nghe”. Bởi vì, trong đời sống đức tin, khi chúng ta không còn một tấm lòng biết lắng nghe Lời Chúa, thánh ý Chúa, giới răn Chúa…thì đức tin đã lụi tàn, linh hồn trở nên bệnh hoạn, điếc lác, một đức tin chết.
Từ hình ảnh một vị minh quân Salomon trong sách Các Vua, Lời Chúa lại dẫn chúng ta đến một hình ảnh khác của Tin Mừng Mác-cô cũng thật thích hợp cho ngày tạ ơn hồng ân Giám Mục hôm nay : hình ảnh người mục tử Giêsu chạnh lòng thương bầy chiên không người chăn dắt. Thánh Mác-cô tường thuật :
“Ra khỏi thuyền, Đức Giêsu thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều”.
Tôi nghĩ rằng sứ vụ của cuộc đời mục tử, linh mục hay Giám Mục, có thể gồm tóm trong câu Tin Mừng ngắn ngủi nầy : Chạnh lòng thương xót họ…và dạy dỗ họ nhiều điều. Bao nhiêu giáo huấn của Giáo Hội, của Công Đồng về đức ái mục vụ của các mục tử trong Hội Thánh phải chăng đều phát xuất từ gợi ý của câu Tin Mừng ngắn ngủi trên.
Từ câu Tin mừng nầy, tôi chợt nhớ đoạn đầu của bài thơ “Khi Phêrô đi làm Giám Mục” :
Từ bải biển Galilê,
Tiếng gọi nào đã đưa anh lên đường thưở ấy !
Để mẹ lại với tuổi già trống trải,
Xa cha cùng tấm lưới, chiếc thuyền câu !
Tiển chân anh, người vợ yêu với những giọt nước mắt u sầu
Mấy thằng bạn dân chài…vẫy tay thay cho lời giã biệt…
Anh ra đi mang theo cả trời thương da diết
Thương quê, thương người, thương kiếp sống nhỏ nhoi.
Tấm lưới, chiếc ghe, làm sao giải thoát thân phận tôi đòi ?
Thôi đành bỏ lại
để ra đi tìm cho được Vị Minh Quân Cứu Thế !
Trọng kính Đức Cha Matthêô,
Mới 2 năm trong cuộc hành trình sống chức Giám Mục, con nghĩ thời gian chưa phải là dài để Đức cha nếm trãi hết những ngọt ngào lẫn đắng cay của đời mục tử ; nhưng cũng không là quá ít để Đức cha cảm nhận muôn vạn hồng ân Chúa đã dành cho Đức cha trong thánh vụ nầy. Hơn ai hết, hôm nay và giờ nầy, con biết Đức Cha là người vui nhất và cảm ơn Chúa nhiều nhất. Và chăc chắn Đức cha đang chia sẻ niềm vui tạ ơn nầy với ông cố bà cố của Đức cha trên trời, với Đức Cha cố Phaolô, với Đức cha chính Phêrô, với anh em linh mục đoàn, với bao nhiêu ân thân nhân còn sống cũng như đã qua đời, với cả cộng đoàn dân Chúa giáo phận…Có lẽ đó chính là điều mà nữ văn sĩ Ruth Benedict đã cô đọng lại như một thành ngữ ý nghĩa :
Sự biết ơn chỉ giữ trong lòng chưa hẳn là một đức tính tốt. Chúng ta cần phải tìm mọi cơ hội để đền đáp lại ân tình mình đã nhận được, nếu không cho ân nhân của mình thì cũng cho mọi người trong cuộc sống này.
Riêng chúng con, trong ngày tạ ơn 2 năm hồng ân Giám Mục của Đức Cha, chúng con chỉ cầu xin cho Đức cha 2 điều như Lời Chúa hôm nay đã gợi ý : Xin cho Đức Cha luôn có được một tấm lòng biết lắng nghe và một trái tim luôn chạnh thương của người mục tử. Amen.