Tương phản với khuôn mặt vị kinh sư giàu có (giàu về kiến thức, địa vị, tiền của) nhưng nghèo nhân đức là bà góa phụ nghèo khổ nhưng giàu lòng quảng đại. Câu chuyện về bà được “nhà làm phim” Mác-cô dựng lại rất thiện nghệ. Ta hãy thưởng thức thiên phóng sự chính xác của ông.
Lạy Cha, xin cho con ý thức rằng tấm bánh để dành của con thuộc về người đói, chiếc áo nằm trong tủ thuộc về người trần trụi, tiền bạc con cất giấu thuộc về người thiếu thốn.
Lạy Chúa Giêsu,giàu sang, danh vọng, khoái lạclà những điều hấp dẫn chúng con.Chúng trói buộc chúng convà không cho chúng con tự do ngước lên caođể sống cho những giá trị tốt đẹp hơn.
Lạy Chúa Giêsu, sống cho Chúa thật là điều khó. Thuộc về Chúa thật là một thách đố cho con. Chúa đòi con cho Chúa tất cả để chẳng có gì trong con lại không là của Chúa.
“Điều răn thứ hai là: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình ngươi”. Ta nhận ra Đức Giê-su qua kiểu nói này! Viên kinh sư chỉ hỏi có một điều, nhưng Người, không đợi kẻ đối thoại yêu cầu, đã theo thói quen đi xa hơn (xin nhớ lại câu chuyện đồng tiền nộp thuế : Mt 22,21).