Khi ấy, Chúa Giêsu vừa lên đường, thì một người chạy lại, quỳ gối xuống trước Người và hỏi: "Lạy Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sống đời đời?"
Vậy phải hoàn hảo đã mới được lấy cái rác nơi anh em ra ? Không, chắc chắn không, nhưng ít nhất chớ bao giờ quên những cái xà của chính mình. Một bà mẹ quở mắng đứa con gái điện thoại quá dài, đang khi chính bà ở cả giờ bên máy ! Đó là loại chuyện làm xộc xệch bất cứ cuộc sống chung nào.
"Lúc khởi đầu cuộc sáng tạo, Thiên Chúa đã dựng nên một người nam và một người nữ. Bởi đó người nam sẽ lìa cha mẹ để luyến ái vợ mình, và hai người sẽ nên một huyết nhục..."
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Ai cho các con (uống) một ly nước vì lẽ các con thuộc về Ðấng Kitô, thật Thầy bảo các con: kẻ đó sẽ không mất phần thưởng đâu. Nhưng nếu kẻ nào làm cớ vấp phạm cho một trong những kẻ bé mọn có lòng tin Thầy, thà buộc thớt cối xay vào cổ người ấy mà xô xuống biển thì hơn.
Chúa Giêsu phán: “Ðừng ngăn cấm y, vì chẳng ai có thể nhân danh Thầy mà làm phép lạ, rồi liền đó lại nói xấu Thầy. Ai chẳng chống đối các con, là ủng hộ các con”.
Hãy dừng lại đó nếu có một lòng thù ghét kém mãnh liệt hơn nhưng bao gồm cả một lô người mà bạn không thể “ngửi” được : những cán bộ tham nhũng, những ông chủ bất công, những hữu trách độc tài… Khi nghe bạn, thiên hạ bảo : “Con người cay đắng quá !” Mà đó lại là một Ki-tô hữu, một tu sĩ, một linh mục giảng về lòng bác ái khá hay…