Để nhận ra điều kỳ diệu hôm nay, Chúa nhật 14 TN B
1. Người đã đến nhà mình nhưng người nhà không tiếp nhận ! (Ga 1,11)
“Bụt nhà không thiêng”. Đó là câu tục ngữ phản ảnh thái độ thường tình của con người là không chấp nhận cái hay, cái đẹp, cái nổi trội của những ai sống bên cạnh, gần gũi, thân quen. Điều đó cũng muốn nói lên cái tâm hẹp, cái nhìn ngắn của những con người vốn lấy mình là “trung tâm của vũ trụ” để xem thường mọi giá trị khác ; hay khá hơn một chút, đó là những người có thói quen nhìn nhận và phán đoán kẻ khác theo một định kiến có sẵn, một định kiến dựa trên cảm tính và sự hời hợt trong quan hệ liên vị.Hôm nay, qua sứ điệp Tin Mừng, chúng ta gặp thấy thái độ nầy qua câu chuyện về cuộc “hồi hương về làng” của chính Chúa Giêsu do Mác-cô kể lại : Khi nghe Chúa giảng dạy trong hội đường quê hương vào ngày sabat, dân Na-da-rét đã “khinh mạng dể duôi :“Ông Ta không phải là bác thợ, con bà Maria và là anh em của các ông Gia-cô-bê, Gio-xếp, Giu-đa và Si-mon sao ? Chị em của ông không phải là bà con lối xóm với chúng ta sao?” và họ vấp ngã vì Người. Đức Giêsu bảo họ : “Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở quê hương mình, hay giữa đám thân thuộc, và trong gia đình mình mà thôi”…
Đó cũng chính là thái độ của Na-tha-ne-en, khi vừa nghe Philip giới thiệu : “Đấng mà sách luật Mô-sê và các ngôn sứ nói tới, chúng tôi đã gặp : đó là ông Giêsu, con ông Giu-se, người Na-da-rét”, Na-tha-na-en đã bĩu môi : “Từ Na-da-rét có gì hay đâu !”.
Vâng, con bác phó mộc thì chỉ có bạn bè với cưa bào búa đục đừng bày đặt đứng lên làm ngôn sứ ; cũng như “con bác sãi chùa thì chỉ có “quét lá đa” chứ “làm vua” sao được !Tâm thức con người muôn nơi muôn thuở vẫn là thế. Vẫn chuộng cái lạ lùng, cái hào nhoáng, cái bắt mắt ; vẫn thích những siêu sao, những anh hùng mang theo những chiến cống hiển hách. Còn những kẻ khiêm hạ, khó nghèo, hiền lành, tốt bụng, trong sạch, ẩn khuất…thì sẽ bị cào bằng thuộc loại dân đen không cần đếm xỉa.
Chàng thợ mộc Giêsu người Na-da-rét cũng được xếp vào những hạng dân đen tầm thường đó. Suốt 30 năm chung sống giữa đời thường, có ai ngó ngàng gì tới một con người khiêm nhu, một trái tim nhân ái, một tâm hồn cầu nguyện, một nhân cách tốt lành…Họ chờ đợi một Đấng Mesia lẫm lẫm quyền năng ngồi trên lưng ngựa chợt đến như một anh hùng xuất chúng, một vị thần bá chủ quyền năng kia mà. Làm sao với những con mắt thịt đầy dục vọng và ước mơ trần tục kia có thể nhận ra một Đấng Cứu Thế trong một anh chàng thợ mộc khiêm hạ khó nghèo kia được.
Chính trong thái độ mù lòa tinh thần đó ngay trong thời đại mình mà sứ ngôn Ê-dê-lki-en đã cảnh báo : “Những đứa con mặt dày mày dạn, lòng chai dạ đá…chúng có thể nghe hoặc không nghe, nhưng chúng phải biết rằng có một ngôn sứ đang ở giữa chúng”.
2. Còn những ai đón nhận…thì Người cho họ quyền trở nên con Thiên Chúa
Từ bài học ngày xưa đó, chúng ta rút ra những kết luận sống đạo hôm nay :
Chỉ có những ai được trang bị bằng đôi kính mắt thần linh, bằng đôi măt được chính Chúa thanh lọc, mới hy vọng khám ra những điều kỳ diệu của Thiên Chúa, mới nhận được phép lạ.
- Hãy thực hành “Tám Mối phúc thật” : “Phúc cho ai khó nghèo, vì Nước trời là của họ…phúc cho ai trong sạch vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa…”
- Hãy hoán cải và trở nên thơ bé : “Nếu không trở nên như em sẽ không được vào nước trời”.
- Hãy khiêm hạ như mẹ Maria : “Nầy tôi là tôi tá Chúa, tôi xin vâng như lời thiên thần truyền”
- Hãy trung thành gắn bó với Lời Chúa như Phêrô và các tông đồ : “Bỏ Thầy con biết đến cùng ai. Thầy có những lời ban sự sống đời đời”.
- Hãy khao khát lắng nghe Lời Chúa cho dù phải bỏ lại tất cả để vào trong hoang mạc : “Ta thương đám dân nầy, vì họ bơ vơ tất tưởi như chiên không kẻ chăn”.
- Hãy quỳ xuống với những giọt nước mắt sám hối đổi đời : Người thu thuế, M.Mađalêna, Giakê, tên trộm…”Lạy Chúa xin thương xót con vì con là người tội lỗi”.
- Hãy vững lòng trông cậy, tin tưởng tuyệt đối…”Tôi chỉ đụng vào gấu áo của Người thôi…Con chẳng đáng Chúa ngự vào nhà con…Lạy Ngài con tin…”.
Khởi đi từ những chỉ dẫn của lời Chúa đó, chúng ta có thể áp dụng thực hành sống đạo bằng những thái độ cụ thể như sau :
– Kể từ hôm nay, tôi sẽ thường xuyên khám phá khuôn mặt của Chúa Giêsu nơi những người thân quen đang hiện diện chung quanh, và phá bỏ những định kiến đã từng đóng khung những con người mà tôi gặp mỗi ngày.Quả thật, “Có biết bao điều lạ lùng Thiên Chúa định làm cho đời ta, mà Ngài không làm được, vì không được làm…”, hay là vì chính chúng ta ra tay cản trở do thái độ kiêu căng, hay khép kín tâm hồn trước những “viếng thăm” ân cần của Chúa.
Vì thế, để nhận ra những điều kỳ diệu hôm nay đang xảy ra mỗi ngày, mỗi giờ giữa đời thường cuộc sống, chúng ta cần hoán cải trở nên bé nhỏ khó nghèo, trở nên người “nữ tỳ khiêm hạ đầy lòng tin của Thiên Chúa” như người Trinh Nữ Maria, một người Na-da-rét đã được ca tụng : “Phúc cho Bà là kẻ đã tin…”Tuy nhiên, nếu vì những người Na-da-ré cứng lòng mà Chúa Giêsu đã “không làm được phép lạ nào”, thì vì một “người Na-da-rét” khác đầy lòng tin, mà Chúa đã làm nên một “phép lạ vĩ đại” : Nhập Thể-làm người và cứu độ chúng ta.
Giờ đây, chúng ta hãy cùng với “người Na-da-rét khác đó”, Đức Trinh nữ Maria, một lần nữa, hát lên lời ca khen cảm tạ “magnificat”, để như Mẹ, chúng ta luôn nhận ra muôn vàn hồng ân Chúa ban tặng trên suốt cả cuộc đời : “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng vi Thiên Chúa, Đấng Cứu độ tôi. Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới, từ nay hết mọi đời, sẽ khen tôi diễm phúc. Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, Danh Người thật chí thánh chí tôn…”. Amen.