Thơ : Về với nguồn cội
VỀ VỚI NGUỒN CỘI
Mộtchút tâm tình từ Năm Thánh Đức Tin
Phương Hạc
Xin cảm ơn! Vùng quê nhà ươm mát,
Bóng dừa xanh, xanh ngát bao đời.
Vời vợi trung kiên máu đào đã đổ.
Thắp sáng tin yêu chân chất tình người.
Xin cảm ơn! Ngài đã ban phúc lộc,
Từ gia tộc , bao tiền nhân tin Chúa.
Kho báu muôn đời giữ mãi không nguôi,
Như vầng thái dương soi chiếu đêm trường,
Niềm tin ấy luôn kết thành hơi thở,
Cho cuộc trường hành thôi bớt thương đau
Sa mạc đời thường con đường hoa nở!
Trong yêu thương Giáo hội ban năm Thánh
Đánh thức trong con niềm tin thuở ấy,
Bụi bặm trần gian, phủ kín bao lần,
Bao lạnh lùng trong chân lý lời Ngài,
Quyến rũ bào mòn tâm hồn nhân ái.
Con trở về bằng lời kinh sáng tối.
Đạo đức bình dân bao đời để lại,
Mẹ dạy con dấu thánh giá trên mình,
Cây đuốc trên tay, đi lễ mổi ngày
Cha dạy con hay làm việc thiện,
Đức tin đơn sơ ghi tạc trong lòng.
Vươn tay cao con con cúi đầu tạ tội.
Niềm tin nguồn cội,vội vã trở về.
Con ca tụng Chúa muôn trùng cao cả,
Xác tín trong con tấm thân khiêm hạ.
Niềm tin dạy con trái tim nhân ái,
Biết quay về với Thiên Chúa là Cha.
Trao cho nhau khối chân tình trước mặt,
Tình diệu kỳ,con xin mãi khắc ghi !