Suy niệm tuần IV Mùa Vọng năm A

Thứ sáu - 19/12/2025 03:53 6 0
 
SUY NIỆM TUẦN IV MÙA VỌNG –
TRỞ NÊN ÁNH SAO CỦA NIỀM VUI VÀ HY VỌNG
 
HINH DANG BAI VIET WEB 1 1400x788
Này đây, Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai; người ta sẽ gọi tên con trẻ là Emmanuel, nghĩa là Thiên Chúa ở cùng chúng ta.” (Mt 1,23)

Tuần lễ cuối của Mùa Vọng luôn mang một âm hưởng rất đặc biệt. Như những nốt ngân cuối của khúc ca chờ mong làm rộn vang lên sự rộn ràng nhưng cũng rất trầm lắng của tâm hồn chuẩn bị đón mừng Chúa Giáng Sinh. Hình ảnh Đấng Emmanuel – “Thiên Chúa ở cùng chúng ta” – trở thành tâm điểm của niềm vui và hy vọng mà Giáo Hội muốn trao gửi vào lòng mỗi người chúng ta.

Niềm vui ấy không đến từ những ánh đèn rực rỡ, từ những cây thông được trang hoàng lộng lẫy hay từ những hoạt động nhộn nhịp bên ngoài. Nhưng niềm vui thật của Mùa Giáng Sinh phát xuất từ việc Thiên Chúa đến ở giữa con người. Thiên Chúa đã không bỏ rơi chúng ta trong bóng tối, không để nhân loại mãi lạc mất hy vọng. Chúa sinh xuống làm người trong thân phận Hài Nhi tuy bé nhỏ nhưng lại mang trong mình cả đại dương tình yêu và ánh sáng cứu độ.

Chúa đến để mang niềm vui cho người buồn khổ, để trao hy vọng cho người tuyệt vọng, để chữa lành những vết thương mà cuộc đời để lại nơi trái tim nhân loại. Ngài đến để ở bên những người đã mất đi người thân trong trận lũ lụt vừa qua. Ngài đến giữa những mất mát, hoang mang của nơi những gia đình đã bị lũ bão cuốn đi cả cơ nghiệp. Sự hiện diện của Chúa qua những tấm lòng thiện nguyện làm bừng sáng mọi khung trời u tối, đem lại cho chúng ta một lý do để tiếp tục bước đi giữa bao thử thách.

Trong ánh sáng của Đấng Emmanuel, tôi tự hỏi: Tôi có là ánh sao của niềm vui và hy vọng cho những người sống chung quanh không? Sự hiện diện của tôi trong gia đình, nơi cộng đoàn, nơi giáo xứ có giúp người khác cảm thấy an tâm, được nâng đỡ, được thêm hy vọng? Tôi có là người biết vun đắp, biết hàn gắn những đổ vỡ, biết chữa lành những tổn thương âm thầm? Hay chính tôi lại là người vô tình dập tắt hy vọng của anh chị em mình bằng những lời nói sắc bén, những thái độ thiếu công bằng, những nhận xét phê bình nặng nề hoặc thành kiến đã đóng khung người khác trong bóng tối của thất vọng?

Lặng một phút giữa Mùa Vọng này để nhìn vào thực trạng đời sống của chúng ta trong sự chân thành. Và hãy để cho Chúa Giêsu – Ánh Sao Hy Vọng chiếu sáng trong tâm hồn chúng ta bằng lời cầu nguyện, bằng những hy sinh nhỏ bé hằng ngày. Có như thế chúng ta mới có thể trở thành ánh sao cho người khác. Chỉ khi tâm hồn chúng ta đầy ắp niềm vui thì niềm vui đó mới có thể lan tỏa cho người khác.

Trở thành ánh sao của niềm vui và hy vọng không phải là làm những điều lớn lao; đôi khi chỉ là một nụ cười cảm thông, một câu nói khích lệ, một suy nghĩ tích cực dành cho người mà tôi thường hay phán xét. Xin cho tuần lễ cuối cùng này của Mùa Vọng trở thành khoảnh khắc tâm hồn chúng ta được Chúa chiếu sáng. Để nhờ ánh sáng của niềm vui trong Chúa chúng ta trở thành một ánh sao nhỏ đem đến một chút ánh sáng, một chút ấm áp, một chút hy vọng cho những người chúng ta gặp gỡ. Amen
 

Tác giả bài viết: Ban Truyền Thông

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Tuyển tập Mục Đồng
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây