LẦN ĐẦU ĐẾN THĂM CỘNG ĐOÀN LONG MỸ
Lần đầu đặt chân đến Công đoàn Long Mỹ giữa cơn mưa phùn, tôi không khỏi ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của vùng đất này. Những hạt mưa li ti đậu trên mái tóc, tựa những vũ công tí hon nhảy múa trong làn gió nhẹ. Đưa mắt nhìn quanh, tôi bỗng thốt lên:
"Ôi, thung lũng mộng mơ!"
Một vùng quê bình yên trải ra trước mắt. Cây trái lặng lẽ đu đưa trên cành, xa xa văng vẳng tiếng chim hót, tất cả hòa quyện thành bức tranh thiên nhiên mê đắm lòng người.
Giữa thung lũng yên bình ấy, ngôi nhà nguyện vẫn mở rộng cánh cửa mỗi ngày, đón anh chị em nông dân, công nhân và các nữ tu đến tham dự thánh lễ, dâng lời nguyện cầu lên Chúa Giêsu. Nơi đây, mỗi ánh nhìn, mỗi tâm hồn đều đong đầy tình nghĩa.
Hòa vào cảnh sắc thiên nhiên, tôi cảm nhận rõ sự chan hòa giữa con người và đất trời. Đứng giữa thung lũng, tôi như được núi ôm vào lòng, được dòng suối ngọt ngân nga vỗ về, chờ đợi những con người mang theo hy vọng đến đây gieo mầm sống. Sơ nhân hiền với đôi tay ấm áp luôn nắm chặt những bàn tay đồng hành qua muôn gian khó. Dẫu đường xa vời vợi, họ vẫn giữ trọn niềm tin, trung thành với lý tưởng gieo mầm thiện lành giữa vườn xuân cuộc đời.
Thung lũng Long Mỹ không chỉ đẹp bởi thiên nhiên mà còn đẹp bởi tình người, bởi hơi ấm của quê hương. Mảnh đất này lung linh trong niềm thương, trong sự gắn kết thiêng liêng giữa con người với đất trời. Những cảm xúc ấy theo tôi đi vào trang giấy, hóa thành những vần thơ bay bổng, tựa rồng thiêng uốn lượn trên bầu trời, mang theo cơn mưa phúc lành của Thiên Chúa để tưới mát mùa xuân Ất Tỵ - 2025.
Long Mỹ niềm thương
Long Mỹ dịu dàng nét ý thơ,
Núi ôm mộng thắm, gió ru mơ.
Lúa thơm quấn quýt vờn trong nắng,
Suối ngọt ngân nga khúc đợi chờ.
Sơ hiền tay nắm bước chân qua,
Dìu đời gian khó, dắt đường xa.
Tấm lòng thanh khiết hồn cao quý,
Gieo ánh tin yêu giữa đậm đà.
Làng nhỏ yên vui, người thật thà,
Nghĩa tình san sẻ chẳng nề hà.
Trưa vàng lúa trổ hương lan nhẹ,
Chiều xuống chuông ngân vọng thiết tha.
Bùn đất in sâu dấu bước chân,
Người gieo mầm sống giữa vườn xuân.
Trâu nằm lặng lẽ, chim nghiêng cánh,
Rừng biếc lộng ngàn đón phù vân.
Suối ngọt rì rào quyện lời kinh,
Non xanh che nắng lặng thâm tình.
Long Mỹ sáng ngời hương thánh đức,
Tình quê, tình đất rạng lung linh.
Mảnh đất hiền hòa
Long Mỹ, mảnh đất hiền hòa,
Núi cao ôm vào lòng giấc mơ bình dị.
Dòng suối ngọt lặng lẽ chảy bốn mùa,
Ru đồng lúa lớn lên trong tiếng gió thì thầm.
Đàn trâu thong dong trên triền cỏ,
Bò nhởn nhơ gặm ngày dài trong nắng.
Gà cục tác gọi bình minh rạng rỡ,
Bới đất, vạch lá, cần mẫn tìm sâu.
Giữa thôn xóm, nhà máy rộn ràng hơi thở,
Những bàn tay chai sần cầm chắc tương lai.
Công nhân, nông dân cùng nhau dựng xây,
Chân lấm tay bùn nhưng lòng đầy ánh sáng.
Mến Thánh Giá, sơ ngày đêm miệt mài,
Dắt dìu từng bước chân bé nhỏ,
Gieo hạt mầm yêu thương vào lòng người,
Cho đất khô cằn cũng hóa màu xanh.
Mái nhà đơn sơ đượm tình ấm áp,
Khói lam chiều quyện nghĩa yêu thương.
Người với người, tay nắm tay,
San nụ cười, chia giọt mồ hôi.
Ngày ngày, tiếng chuông nhà thờ vọng xa,
Kéo lòng người về lời kinh nguyện.
Họ cầu cho mùa màng tốt tươi,
Cho đất nước thanh bình, an vui mãi mãi.
Long Mỹ chẳng giàu sang rực rỡ,
Nhưng đong đầy hạnh phúc chân phương.
Núi vẫn xanh, suối vẫn ngọt,
Tình người, tình Chúa mãi không phai.
Long Mỹ 25-02-2025
Tác giả bài viết: Cát Đen
Ý kiến bạn đọc