Lúc ông còn đang nói, thì một đám mây bao phủ các Ngài và thấy các ngài biến vào trong đám mây, các môn đệ đều kinh hoàng. Bấy giờ từ đám mây có tiếng phán rằng: "Ðây là Con Ta yêu dấu, các ngươi hãy nghe lời Người".
Xin cứu con khi con hầu chìm. Xin nắm lấy tay con khi con quỵ ngã. Xin nâng đỡ niềm tin yếu ớt của con, để con trở nên nhẹ tênh mà bước những bước dài hướng về Chúa. Amen.
Người cầm lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra, trao cho môn đệ. Và môn đệ trao cho đám đông. Ai nấy đều ăn và được no nê...
Dụ ngôn người giàu ngu dại tiếp đó minh họa cho điều nói trên. Là chủ đất, ông ta quyết định tiến hành nhiều cuộc mở rộng kho lẫm vì một vụ mùa bội thu, và như thế dự trữ cho mình cái mà ông sẽ có thể dựa trên đó để nghỉ ngơi nhiều năm thoải mái an toàn. Nhân tiện, ông sẽ phá hủy nhiều vựa thóc coi như quá nhỏ, nhưng còn có thể hữu ích cho những người khác…
Cái chết của Gioan Tẩy Giả là một lời nhắc nhở rằng, sự thật không phải lúc nào cũng được đón nhận, và những người nói lên sự thật không phải lúc nào cũng được an toàn. Nhưng đó cũng là một lời khẳng định rằng, sự thật có sức mạnh vượt qua mọi sự đàn áp, và máu của các vị tử đạo là hạt giống của đức tin. Gioan đã hoàn tất sứ mạng của mình một cách trọn vẹn, và cái chết của ông đã mở đường cho sứ mạng của Chúa Giêsu.
Rút lại một lời hứa có khi còn khó hơn giữ lời hứa ấy. Hêrôđê là người bị nô lệ bởi nỗi sợ, sợ Gioan, sợ dân, sợ quan khách… Đúng hơn là anh sợ mất chính mình, sợ người ta nghĩ xấu về mình. Có những lúc tỉnh ngộ, tôi vẫn sẵn sàng không muốn nhận mình sai. Tôi không nhận lỗi, vì tôi muốn mình vẫn đúng. Xin đưa Chúa tôi ra khỏi cơn mê muội của tôi.
Chúa Giêsu phán cùng họ rằng: "Không tiên tri nào mà không được vinh dự, trừ nơi quê quán và nhà mình". Người không làm nhiều phép lạ ở đó, vì họ chẳng có lòng tin.
Nước trời lại giống như lưới thả dưới biển, bắt được mọi thứ cá. Lưới đầy, người ta kéo lên bãi, rồi ngồi đó mà lựa chọn: cá tốt thì bỏ vào giỏ, còn cá xấu thì ném ra ngoài.
Khi ấy, Chúa Giêsu vào một làng kia, và có một phụ nữ tên là Martha rước Người vào nhà mình. Bà có người em gái tên là Maria ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người. Martha bận rộn với việc thết đãi khách.