Lectio Divina 

Lectio: Chúa Nhật VI Phục Sinh (C)

Chúa Thánh Thần sẽ giúp chúng ta hiểu Lời Chúa Giêsu

Ga 14:23-29

1.  Lời Nguyện Mở Đầu

cn6psLạy Thiên Chúa Toàn Năng ngự trên cao,

Chúa đã biến đời sống mỏng manh của chúng con thành đá tảng đền thờ Chúa ngự.

Xin hãy hướng dẫn tâm trí chúng con biết đập vỡ những phiến đá trong sa mạc,

để cho nước có thể chảy ra hầu làm dịu cơn khát của chúng con.

Nguyện xin cho sự nghèo nàn về cảm xúc của chúng con che phủ chúng con như tấm áo choàng trong bóng tối của đêm đen.

Và xin Chúa hãy mở lòng trí chúng con để chúng con có thể nghe được tiếng vang vọng của sự im lặng cho đến lúc bình minh,

Xin hãy ấp ủ chúng con trong ánh sáng của buổi rạng đông,

Xin hãy mang đến cho chúng con,

Với than hồng từ lửa của những người chăn chiên của Đấng Tuyệt Đối

Là những người canh thức cho chúng con được gần với Thầy Chí Thánh, hương vị của kỷ niệm thánh.

2.  Bài Đọc 

a)  Tin Mừng:

23 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng môn đệ rằng:  “Ai yêu mến Thầy, sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy. 24 Kẻ không yêu mến Thầy, thì không giữ lời Thầy.  Lời các con nghe, không phải là của Thầy, nhưng là của Cha Thầy, Đấng đã sai Thầy. 25 Thầy đã nói với các con những điều này khi còn ở với các con. 26 Nhưng Đấng Phù Trợ, là Thánh Thần, mà Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, chính Người sẽ dạy các con mọi điều, và sẽ nhắc nhở cho các con tất cả những gì Thầy đã nói với các con. 27 Thầy để lại bình an cho các con; Thầy ban bình an của Thầy cho các con; Thầy ban cho các con không như thế gian ban tặng.  Lòng các con đừng xao xuyến và đừng sợ hãi. 28 Các con đã nghe Thầy nói với các con rằng:  “Thầy đi, rồi Thầy trở lại với các con”.  Nếu các con yêu mến Thầy, thì các con hãy vui mừng, vì Thầy về với Cha; bởi lẽ Cha trọng hơn Thầy. 29 Giờ đây Thầy nói với các con trước khi việc xảy ra, để khi việc xảy ra, thì các con tin.

b)  Giây phút thinh lặng:

Chúng ta hãy để cho Lời Chúa vang vọng ở trong lòng chúng ta.

3.  Suy Niệm

a)  Một vài câu hỏi gợi ý:

–  “Và Chúng Ta sẽ đến và ở trong Người ấy”:  nhìn vào trong trại nội tâm của chúng ta, liệu chúng ta sẽ tìm thấy được căn lều của sự hiện diện (shekinah) của Thiên Chúa chăng?

–  “Kẻ không yêu mến Thầy thì không giữ lời Thầy”:  có phải những lời này của Chúa Kitô chỉ là sáo ngữ đối với chúng ta bởi vì chúng ta không có lòng yêu mến không?  Hay là chúng ta có thể nói rằng chúng ta xem những lời này như kim chỉ nam cho cuộc hành trình của chúng ta không?

–  “Chính Chúa Thánh Thần sẽ nhắc nhở cho các con tất cả những gì Thầy đã nói với các con”:  Chúa Giêsu về cùng Chúa Cha, nhưng mọi điều Người đã nói và làm hãy còn ở lại với chúng ta.  Bao giờ thì chúng ta sẽ có khả năng nhớ được những việc kỳ diệu mà ân sủng Thiên Chúa đã hoàn thành trong chúng ta?  Chúng ta có lãnh nhận hoặc chấp nhận được tiếng nói của Chúa Thánh Thần cho chúng ta biết trong lòng về ý nghĩa của tất cả các việc đã xảy ra không?

–   “Thầy ban bình an của Thầy cho các con: bình an của Chúa Kitô Phục Sinh”:  Đến khi nào thì chúng ta mới có thể từ bỏ được những lo lắng và đam mê trong đời sống chúng ta, những điều đã lôi kéo chúng ta xa rời nguồn mạch hữu thể?  Lạy Thiên Chúa của bình an, đến khi nào thì chúng con sẽ sống chỉ riêng cho Chúa, sự bình an chờ đợi của chúng con?

–  “Thầy nói với các con trước khi việc xảy ra, để khi việc xảy ra, thì các con tin”:  Trước khi việc xảy ra… Chúa Giêsu ưa nói cho chúng ta biết trước những gì sẽ xảy ra, để khi những việc này xảy ra thì chúng ta không bị ngỡ ngàng, thiếu chuẩn bị.  Nhưng, chúng ta đã sẵn sàng để đọc thấy những dấu chỉ các sự việc của chúng ta với những lời nghe được từ Chúa chưa?

b)  Ý chính của bài đọc:

Để tìm một nơi gọi là nhà cho chúng ta, Thiên Đàng không có một chỗ nào tốt hơn là một trái tim con người biết yêu thương.  Bởi vì một quả tim mở rộng yêu thương thì nới rộng ranh giới và các chướng ngại bởi thời gian và không gian đều biến mất.  Sống trong yêu thương cũng bằng sống trong Thiên Đàng, bằng sống trong Chúa Giêsu, Đấng là tình yêu, và tình yêu vĩnh cửu.

Câu 23:  Chúa Giêsu phán cùng môn đệ rằng:  “Ai yêu mến Thầy, sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy.  Trong nguồn gốc của tất cả các kinh nghiệm tâm linh thường luôn có động tác đi tới.  Bước một bước nhỏ, rồi sau đó mọi việc chuyển động một cách nhịp nhàng.  Và chỉ cần bước một bước:  Nếu ai yêu mến Thầy:  Có thể nào người ấy cũng yêu mến Thiên Chúa chăng?  Và làm thế nào mà thấy được khuôn mặt của Người không còn ở trong đám đông nữa?  Yêu mến:  Yêu mến thực sự có nghĩa là gì?  Một cách khái quát, yêu mến đối với chúng ta có nghĩa là mong muốn mọi việc tốt lành cho người mình yêu, muốn được gần bên nhau, quyết định những việc để xây dựng tương lai, hy sinh bản thân… yêu mến Chúa Giêsu thì không giống như thế.  Yêu mến Chúa Giêsu nghĩa là làm theo những gì Người đã làm, đừng thoái lui khi phải đối diện với đau đớn, hoặc sự chết; hãy yêu mến như Chúa Giêsu đã yêu thương chúng ta… và trong tình yêu này Lời của Người đã trở thành của ăn hằng ngày và cuộc sống đã trở thành Thiên Đàng bởi vì có sự hiện diện của Chúa Cha.

Các câu 24-25.  Kẻ không yêu mến Thầy, thì không giữ lời Thầy.  Lời các con nghe, không phải là của Thầy, nhưng là của Cha Thầy, Đấng đã sai Thầy.  Nếu không có tình yêu, thì hậu quả thật là thảm khốc.  Lời của Chúa Giêsu chỉ có thể tuân giữ được khi có lòng yêu thương trong trái tim, bằng không chúng vẫn chỉ là những lời đề nghị vô lý.  Những lời này không phải là những lời nói xuông của một người thường, mà đây là những lời phát xuất từ trái tim của Chúa Cha kêu gọi mỗi người chúng ta hãy trở nên giống Người.  Trong cuộc sống, đây không phải là một lời yêu cầu quá đáng, ngay cả khi họ là những người rất tốt.  Thật là cần thiết để là những con người, những người con, được trở nên hình ảnh giống như Chúa, Đấng không bao giờ ngừng nghỉ cho đi hoàn toàn chính bản thân mình.

Các câu 25-26.  Thầy đã nói với các con những điều này khi còn ở với các con.  Nhưng Đấng Phù Trợ, là Thánh Thần, mà Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, chính Người sẽ dạy các con mọi điều, và sẽ nhắc nhở cho các con tất cả những gì Thầy đã nói với các con.  Ghi nhớ là một hành động của Chúa Thánh Linh; khi trong thời đại của chúng ta, những gì xảy ra trong quá khứ được xem như là mất đi vĩnh viễn và trong tương lai lại có một cái gì đó như là đe dọa lấy đi niềm vui của chúng ta hôm nay, chỉ có sự thổi hơi của Chúa Thánh Linh trong bạn mới có thể giúp bạn nhớ được những điều ấy.  Để ghi nhớ những gì đã được nói, mỗi lời nói từ miệng Thiên Chúa phán ra dành cho bạn, và đã bị lãng quên bởi vì sự thật là thời gian đã qua đi.

Câu 27.  Thầy để lại bình an cho các con; Thầy ban bình an của Thầy cho các con; Thầy ban cho các con không như thế gian ban tặng.  Lòng các con đừng xao xuyến và đừng sợ hãi.  Sự bình an của Chúa Giêsu để lại cho chúng ta không phải là không có các mâu thuẫn, sự tĩnh lặng của cuộc sống, sức khỏe ….  mà là sự phong phú của tất cả các điều tốt lành, không có sự lo lắng khi phải đối mặt với những gì sẽ xảy ra.  Chúa không bảo đảm với chúng ta một cuộc sống hoàn hảo, nhưng sự liên hệ viên mãn cha con trong một tình yêu thương gắn bó với các công việc của Người thì tốt cho chúng ta.  Chúng ta sẽ có sự bình an, ngay khi chúng ta đã học được cách tin tưởng vào việc mà Chúa Cha đã chọn cho chúng ta.

Câu 28.  Các con đã nghe Thầy nói với các con rằng:  “Thầy đi, rồi Thầy trở lại với các con”.  Nếu các con yêu mến Thầy, thì các con hãy vui mừng, vì Thầy về với Cha; bởi lẽ Cha trọng hơn Thầy.  Chúng ta trở lại với câu hỏi về tình yêu.  Nếu các con yêu mến Thầy, các con phải vui mừng.  Nhưng câu nói này của Thầy Chí Thánh có nghĩa gì? Chúng ta có thể điền thêm vào những chữ sau và nói:  Nếu các con yêu mến Thầy, thì các con phải vui mừng vì Thầy về với Cha Thầy …. Nhưng bởi vì các con chỉ nghĩ đến cho chính bản thân các con, các con buồn bã vì Thầy sắp sửa rời xa các con.  Tình yêu của các môn đệ là một tình yêu vị kỷ.  Các ông không yêu Chúa Giêsu vì các ông không nghĩ đến Người, mà các ông chỉ nghĩ đến bản thân mình thôi.  Sau đó, tình yêu mà Chúa Giêsu đòi hỏi là tình yêu như thế này!  Một tình yêu có thể vui mừng khi thấy người khác được hạnh phúc.  Một tình yêu có khả năng không nghĩ đến bản thân mình như trung tâm điểm của vũ trụ, nhưng là một nơi chốn mà người ta được cảm thấy có sự cởi mở để cho đi và có thể nhận lãnh:  không đổi chác, mà như là một kết quả của món quà nhận được.

Câu 29.  Giờ đây Thầy nói với các con trước khi việc xảy ra, để khi việc xảy ra, thì các con tin.  Chúa Giêsu nói trực tiếp với các môn đệ vì Người biết các ông sẽ còn bối rối và sẽ chậm nhận ra điều này.  Lời của Chúa đã không biến mất, chúng vẫn còn hiện hữu trên thế gian này, trân quý qua sự hiểu biết trong đức tin.  Một cuộc gặp gỡ với Đấng Toàn Năng, Đấng mà luôn luôn vì con người và mãi mãi yêu thương con người.

c)  Suy Niệm:    

Tình yêu:  một từ ngữ kỳ diệu và cổ xưa, xưa như trái đất, một chữ rất quen thuộc đã được phát sinh ở trên đời của mỗi người ngay lúc người ấy được tạo dựng.  Một chữ đã được viết trong các thớ thịt của loài người từ lúc bắt đầu cho đến lúc kết thúc, như một công cụ của hòa bình, như của ăn và quà tặng, như chính mình, như loài người, như Thiên Chúa.  Một chữ được giao phó cho lịch sử qua cuộc sống mỗi ngày của chúng ta. Tình yêu, một hiệp ước mà đã luôn luôn có chỉ một tên:  loài người.  Đúng thế, bởi vì tình yêu xảy ra cùng lúc với loài người:  tình yêu là không khí để loài người thở, tình yêu là của ăn đã được ban phát cho loài người, tình yêu là tất cả những gì người ta ký thác vào, tình yêu là sự liên kết hợp nhất biến loài người thành mảnh đất của tín thác.  Tình yêu đó với Thiên Chúa đã nhìn thấy qua sự tác tạo và ban phát của Người:  “Thiên Chúa thấy tốt đẹp”.  Và Thiên Chúa đã không rút lại lời giao ước khi loài người đã tự biến mình thành một vật loại bỏ hơn là một món quà tặng, một cái vả vào má hơn là một sự âu yếm, một hòn đá ném đi hơn là một giọt nước mắt im lặng.  Thiên Chúa lại càng yêu thương hơn qua ánh mắt và trái tim của Chúa Con, cho đến tận thế.  Loài người đã trở thành ngọn đuốc tội lỗi, và Chúa Cha đã mở rộng tay cứu rỗi họ một lần nữa, chỉ vì tình yêu, trong ngọn Lửa của Chúa Thánh Thần.

4.  Cầu Nguyện 

Thánh Vịnh 37:23-31

Chúa giúp con người bước đi vững chãi,

Con người ưa chuộng đường lối họ bước theo;

Dầu họ có vấp cũng không ngã gục,

Bởi vì đã có Chúa cầm tay.

Từ nhỏ dại, tới nay tôi già cả;

Chưa thấy người công chính nào bị bỏ rơi;

Hoặc con cháu họ phải ăn mày thiên hạ.

Ngày ngày họ rộng rãi từ tâm và cho mượn cho vay,

Và con cháu họ mai sau hưởng phúc lành.

Hãy làm lành, lánh dữ;

Bạn sẽ được một nơi ở muôn đời.

Bởi vì Chúa yêu thích điều chính trực;

Người sẽ chẳng bỏ rơi những bậc hiền đức.

Người công chính sẽ được gìn giữ mãi mãi,

Quân bất chính sẽ hoàn toàn bị tiêu diệt.

Dòng giống ác nhân rồi cũng phải tru di.

Còn người công chính được đất hứa làm gia nghiệp,

Và định cư tại đó mãi muôn đời.

Miệng người công chính niệm lẽ khôn ngoan,

Và lưỡi họ nói lên điều chính trực.

Luật Thiên Chúa, họ ghi tạc vào lòng,

Bước chân đi không hề lảo đảo.

5. Chiêm Niệm

Lạy Chúa, con trông thấy Chúa ngự trị trong đời sống hằng ngày của con nhờ vào Lời Chúa đã cùng đồng hành với con trong những khoảnh khắc đẹp nhất của con, khi tình yêu của con dành cho Chúa trở nên dũng cảm, mạnh mẽ và con đã không nao núng khi phải đối diện với những gì con cảm thấy không thuộc về con.  Chúa Thánh Thần như một ngọn gió: thổi đến nơi mà Người muốn đến và nơi mà tiếng nói của Người chưa được nghe; Chúa Thánh Thần đã trở thành một phần không gian trong con, và giờ đây con có thể thưa với Chúa rằng Người giống như một người bạn thân để con luôn nhớ tới.  Trở lại để nhớ tới những lời đã nói, đến các sự kiện chúng con đã sống, để cảm nhận được sự hiện diện trong khi trên đường đi, đã giúp bình an cho tâm hồn.  Con luôn cảm thấy sự ngự trị này sâu thẳm trong con hơn bao giờ hết, trong mọi lúc, qua sự thinh lặng, một trong những câu nói của Chúa hiện về trong tâm trí con, hay một lời mời gọi của Chúa, một lời nói của Chúa về lòng bác ái yêu thương, hoặc khoảnh khắc thinh lặng của Chúa.  Những đêm cầu nguyện của Chúa cho phép con được cầu nguyện với Chúa Cha và để tìm được sự bình an.  Lạy Chúa, sự mỏng dòn yếu đuối được che dấu trong các lời khẩn cầu của con, xin hãy ban cho con biết trân quý tất cả những gì thuộc về Chúa:  một quyển sách, khi được mở ra, trong đó có lời giải thích một cách dễ hiểu về ý nghĩa của sự hiện diện của con nơi đây.  Xin hãy ban cho những lời của con được là nơi cư ngụ của Lời Chúa, xin cho cơn đói khát của con là nhà Chúa, bánh hằng sống, xin cho nỗi đau khổ của con trở thành ngôi mộ trống và tấm khăn liệm được gấp lại để mọi việc mà Chúa muốn có thể được thực hiện, cho đến hơi thở cuối cùng.  Lạy Chúa, con yêu mến Chúa, Chúa là đá tảng của con.

về tác giả và dịch giả: 

Các bài viết Lectio Divina cho nhóm tác giả; Lm. Carlos Mesters, O.Carm. Nt. Maria Anastasia di Gerusalemme, O.Carm., Lm. Cosimo Pagliara, O.Carm. Nt. Maria Teresa della Croce, O.Carm. Lm. Charlò Camilleri, O.Carm. Lm. Tiberio Scorrano, O.Carm. Nt. Marianerina De Simone, SCMTBG và lm. Roberto Toni, O.Carm., Dòng Cát Minh biên soạn. Bản dịch tiếng việt do Cô Martha Nhung Trần thực hiện. Tác giả và dịch giả giữ bản quyền.

Related posts