Quà tặng trở thành sự sống giữa đời thường
Quà tặng trở thành sự sống giữa đời thường
LM. Giuse Trương Đình Hiền
Nhà thơ Xuân Diệu có viết : “Làm sao cắt nghĩa được tình yêu ?
Có nghĩa gì đâu, một buổi chiều…!”
Vâng, chỉ một buổi chiều, một buổi hoàng hôn nơi nhà Tiệc Ly cách đây 2000 năm tại xứ Palestina, nhân loại đã tìm được câu định nghĩa cho tình yêu, câu định nghĩa được viết ra, được công bố, được hình thành không phải bằng ngôn từ đầu môi chót lưởi kiểu “anh yêu em như rừng yêu thú dữ…”, bằng đủ mọi gam màu của cây cọ Picasso hay bằng những tượng đài “Bà mẹ Việt nam anh hùng” bự chát hoang tưởng…, mà đơn giản, bằng nghĩa cử thân thương của một con người khi trọn tình trao tặng sự sống cho anh em : “Nầy là Mình Thầy…nầy là Máu Thầy…anh em hãy nhận mà ăn, mà uống…” (Mc 14,22-24). Đó chính là sự “cụ thể hóa” chính câu định nghĩa về tình yêu mà cũng do chính Người đã sáng tạo không lâu trước đó : “Không có tình yêu nào cao cả cho bằng mối tình của kẻ hy sinh mạng sống vì bạn hữu của mình” (Ga 15,13)
Mầu nhiệm Thánh Thể cũng chỉ có thể được định nghĩa trong chiều kích sâu thẳm nhất đó chính là “Quà Tặng tình Yêu”, đó chính là nghĩa cử của lòng thương xót vô bờ bến. Đức G.P. II đã xác quyết trong thông điệp về Thánh Thể : “Tôi muốn nhắc lại chân lý nầy một lần nữa và cùng với anh chị em yêu dấu, tôn thờ mầu nhiệm nầy : mầu nhiệm cao cả, mầu nhiệm của lòng thương xót. Đức Giêsu còn có thể làm gì cho chúng ta hơn nữa chăng ? Thật thế, trong Thánh Thể, Người tỏ bày cho chúng ta một tình yêu “cho đến cùng” (Ga 13,1), một tình yêu không thể đo lường được.” Quả thật chỉ có Thiên Chúa mới dám nghĩ ra Thứ quà tặng độc đáo nầy, một thứ quà tặng gắn liền với hy sinh, với máu đào hy tế để làm cho chúng ta được “thần hóa” thực sự, được thanh tẩy để “xứng đáng phụng thờ Thiên Chúa” và “lãnh nhận gia nghiệp vĩnh cửu”…như đã từng được tiên báo khi “Mô-sê rảy máu trên dân để cử hành Giao ước Sinai” (BĐ 1) và như lời khẳng định của Thánh Phaolô trong trích đoạn thư thứ gởi tín hữu Do Thái trong Bài đọc 2 hôm nay : “Bởi vậy, Người là trung gian của Giao ước mới, lấy cái chết của mình mà chuộc tội lỗi người ta đã phạm trong thời Giao Ước Cũ, và đem lại cho những ai được Thiên Chúa kêu gọi quyền lãnh nhận gia nghiệp vĩnh cửu của Thiên Chúa”.
Cử hành Mầu Nhiệm Thánh Thể hôm nay không phải chỉ dừng lại để cảm tạ một hồng ân, để trân trọng một tặng phẩm cao quý trên mọi tặng phẩm, mà còn để “đem huyền nhiệm Thánh Thể hội nhập vào cuộc sống đời thường”.
Thật vậy, trong một thế giới mà nhu cầu vật chất được đề cao quá mức, sự hưởng thụ lạc thú trần gian luôn là một cám dỗ mạnh mẽ, thì Bí Tích Thánh thể, “Manna trường sinh” của người kitô hữu quả là một thách đố lớn lao cho nhiều người nhưng lại là một sức mạnh, một điểm tựa bất khả thay thế cho muôn người. Ngày xưa, cách đây 2000 năm, sau bài giảng “Bánh Hằng Sống” của Đức Kitô, đã có không ít người càm ràm : “Lời gì nghe chói tai quá” và một số môn đệ đã bỏ thầy ra đi. Ngày hôm nay, sau 2000 năm, chắc cũng có rất nhiều người có thái độ “bỏ đi” như thế, khi không cảm nhận được Thánh Thể có một sức thu hút nào, một, ích lợi nào, một lợi nhuận nào cho cuộc sống. Riêng cộng đoàn giáo xứ chúng ta có thể cảm nghiệm được điều đó, khi mầu nhiệm Thánh Thể được cử hành mỗi ngày, tại đây, nhưng vẫn còn có quá ít người đến tham dự !
Thiết tưởng, cử hành mầu nhiệm Thánh Thể hôm nay, là dịp để mỗi người chúng ta xác định lại không chỉ bằng một lời tuyên xưng suông về sự hiện diện của Chúa Giêsu trong bí tích Thánh Thể ; nhưng là bằng một cam kết dấn thân sống cho và sống với sự hiện diện của “Bánh Hằng Sống” được trao ban trong mỗi bước đi của cuộc đời.
Nói cách khác, chúng ta chỉ thực sự có niềm tin và sống niềm tin Thánh Thể :
– Khi cuộc sống của tôi, gia đình tôi sẽ mang Thánh Thể về tận trung tâm của đời sống gia đình để chính Thánh Thể Chúa, chứ không phải tiền bạc, vật chất, sẽ làm phong phú hơn, vui tươi hơn, hạnh phúc hơn. Bời vì : tôi luôn xác tin và tâm niệm rằng : Bánh Hằng Sống là chính Đức Kitô sẽ mang lại cho chúng tôi được sống và được sống dồi dào.
– Khi tôi là giáo lý viên, là chức việc, là ca viên hay chỉ là một kitô hữu vô danh nào đó giữa cộng đoàn, nhưng tôi biết yêu thương, tha thứ, phục vụ nhiệt tình hơn, quảng đại hơn vì tôi nhờ Thánh Thể đang ở trong tôi. Bởi vì tôi luôn xác tín rằng : Bánh hằng Sống là chính Đức Kitô, Đấng đã yêu thương và yêu thương đến cùng khi hiến thân trên thánh giá.
– Khi tôi là một công nhân, một sinh viên, một công chức nghèo nàn, vất vả, thiếu hụt, hay một người cha, người mẹ đầu tắt mặt tối trong cuộc sống gia đình, mà vẫn sống liêm khiết, vẫn biết sẻ chia, vẫn can đảm nối không với bao điều gian dối, vẫn tín trung với các giá trị của Tin Mừng Tám Mối phước thật…bởi vì Thánh Thể đang đồng hành với tôi trên mọi nẻo đường cuộc sống và tôi luôn tin rằng : Bánh hằng Sống là chính Đức Kitô Đấng đã bị treo lên cây Thánh Giá và đã kéo mọi sự cùng đi lên với Ngài.
Và để được như thế, để “Quà Tặng Thánh Thể trở thành sự sống” thật sự giữa đời thường, chúng ta có thể cầu nguyện với nhau :
Lạy Chúa Giêsu, có cái gì tương tự
Giữa phận làm người và phận làm bánh của Chúa.
Xin cho chúng con biết cách
Đến với con người hôm nay :
Đơn sơ, khiêm hạ,
Không chút vinh quang hay quyền lực.
Nhờ ăn tấm bánh của Chúa,
Chúng con cũng trở nên tấm bánh ngon,
Được bẻ ra đẻ đáp ứng khẩu vị của nhiều người.
Uớc gì chúng con dám rước Chúa
Đi vào mọi vùng mờ tối của lòng mình,
Để sự hiện diện của Chúa trong con được lớn lên.
Và ước gì chúng con trở thành
Những Nhà Tạm di động,
Đem Chúa đến cho đồng bào
Và quê hương chúng con. Amen.