ĐỨNG DƯỚI CHÂN THẬP GIÁ – GẶP GỠ TÌNH YÊU KHÔNG LÊN ÁN
Cuộc đời có những lúc tối tăm đến nỗi bạn không còn biết mình đang đi đâu. Có những ngày lòng bạn đau như dao cắt, vì bị hiểu lầm, bị ruồng bỏ, bị phản bội bởi những người mình từng tin tưởng nhất. Có những đêm bạn khóc mà chẳng ai hay, gục đầu vào hai tay nhưng không biết cầu nguyện thế nào nữa. Có những nỗi đau không ai hiểu, những tổn thương chẳng thể nói nên lời. Và rồi bạn tự hỏi: “Thiên Chúa ở đâu trong tất cả những điều này?”
Nếu bạn đang ở trong những ngày như thế, tôi mời bạn – hãy đứng dưới chân Thập Giá.
Không cần phải nói gì. Không cần phải cố hiểu. Chỉ cần hiện diện. Chỉ cần ở đó. Chỉ cần nhìn lên.
Vì ở đó – nơi gỗ Thánh bị đóng đinh thô sơ, nơi một con người mang vết máu và đau đớn – bạn sẽ gặp một Thiên Chúa không lên án bạn, không hỏi lý do bạn sai, không cần bạn giải thích.
Bạn sẽ gặp một Thiên Chúa không phản ứng, không phán xét, không trả thù, nhưng chỉ yêu – trong thinh lặng. Và yêu đến tận cùng.
Khi không ai hiểu bạn, hãy đến với Đấng đã bị hiểu lầm
Chúa Giêsu – Thiên Chúa làm người – đã trải qua tất cả những gì bạn đang phải đối diện. Ngài biết thế nào là cô đơn, là bị bỏ rơi, là bị hiểu lầm. Ngài bị chính những người mình yêu thương phản bội. Ngài bị những kẻ từng tung hô “Hoan hô!” đổi thành “Đóng đinh nó đi!”
Chúa không chỉ hiểu nỗi đau – Ngài đã nếm trải nó.
Và khi đứng dưới chân thập giá, ta không đối diện với một vị thần xa cách. Ta gặp một người bạn đã từng rơi nước mắt, đã từng bị bạn bè chối bỏ, đã từng run rẩy trong đêm cô đơn, đã từng khóc lặng trong Vườn Dầu.
Ngài không ngồi trên ngai vàng mà phán xử ta. Ngài treo mình lơ lửng giữa trời và đất, tay dang rộng, như muốn ôm lấy tất cả những ai bị loại trừ – kể cả bạn.
Tình yêu không cần nói nhiều, chỉ cần hiện diện
Chúa Giêsu không gào thét khi bị kết án. Không nguyền rủa khi bị nhổ vào mặt. Không phản kháng khi bị kéo đi như một kẻ tội đồ. Tình yêu của Ngài không cần biện minh.
Chỉ có thinh lặng. Một sự thinh lặng sâu thẳm đến mức mọi lý luận con người trở nên bất lực.
Đó không phải là sự cam chịu của kẻ yếu hèn. Đó là sức mạnh của một tình yêu lớn đến nỗi không cần phải tự vệ.
Ngài không cần chứng minh gì cả. Chính tình yêu âm thầm ấy đã đánh động cả một viên đại đội trưởng ngoại giáo phải thốt lên: “Quả thật, người này là Con Thiên Chúa.”
Hãy thử sống như Ngài. Khi bạn bị hiểu sai – đừng vội lên tiếng. Khi bạn bị vu khống – đừng tìm cách trả thù. Khi bạn bị lãng quên – hãy nhớ rằng có Một Người không bao giờ quên bạn.
Không có ai là quá đau để không được yêu
Nỗi đau, nếu không có nơi tựa nương, sẽ trở thành vực thẳm. Nhưng nếu được ôm vào lòng yêu thương, nó sẽ trở thành con đường cứu độ.
Khi bạn đứng dưới chân thập giá, bạn sẽ nhận ra: mình không cô đơn. Mình không bị quên lãng. Mình không vô nghĩa.
Vì Thiên Chúa đã chọn chết vì bạn. Không phải vì bạn hoàn hảo. Mà vì bạn quá quý giá.
Trong thế gian này, có thể bạn sẽ không bao giờ tìm thấy một tình yêu không điều kiện – ngoại trừ nơi Chúa Giêsu trên Thập Giá.
Một tình yêu không đòi bạn chứng minh điều gì. Không bắt bạn phải xứng đáng. Không ràng buộc bạn phải trả lại tương xứng. Một tình yêu chỉ biết cho đi.
Và Ngài đã cho đi tất cả. Máu, thịt, mạng sống… và cả danh dự, tự do, tiếng nói.
Đứng dưới chân Thánh Giá để học lại cách sống
Chúng ta thường sống bằng tự ái. Ai chạm đến cái tôi của ta, ta lập tức phản ứng. Ta mất ngủ vì một câu nói. Ta dằn vặt vì một ánh nhìn khinh chê. Ta đau khổ khi bị lãng quên.
Nhưng nếu bạn đứng dưới chân Thập Giá lâu đủ, bạn sẽ nhận ra: những điều làm bạn tổn thương kia không đáng để mất đi bình an.
Người ta có thể làm tổn thương bạn, nhưng không ai có thể cướp được bình an trong lòng bạn, nếu bạn bám chặt lấy Chúa.
Hãy để Chúa dạy bạn cách yêu trong thinh lặng. Tha thứ trong thinh lặng. Phục vụ trong thinh lặng.
Hãy để Chúa chỉ cho bạn cách chết cho bản thân – để được sống thật.
Bị bỏ rơi là cảm giác con người, nhưng không bao giờ là sự thật nơi Thiên Chúa
Chúa Giêsu đã kêu lên: “Lạy Cha, sao Cha bỏ con?” – tiếng kêu ấy là tiếng kêu của bao tâm hồn trong lịch sử: những bà mẹ mất con, những người trẻ tự tử trong cô đơn, những cụ già nằm viện không người thăm, những đứa bé bị cha mẹ bỏ rơi…
Chúa đã gánh lấy tiếng kêu ấy, để bạn biết: khi bạn cảm thấy bị bỏ rơi, bạn không đơn độc. Chính Chúa cũng từng thấy như thế. Nhưng Ngài không tuyệt vọng. Ngài vẫn gọi: “Lạy Cha!” – vẫn tin trong đau khổ, vẫn yêu trong đêm tối.
Đứng dưới chân Thập Giá, bạn sẽ học cách vượt qua mọi cảm giác bị từ chối. Bạn sẽ
không tìm người hiểu mình, mà tìm Đấng luôn yêu mình – dù không ai hiểu.
Thập giá không phải dấu chấm hết, nhưng là khởi đầu
Cái chết của Chúa Giêsu không phải là thất bại. Nó là điểm khởi đầu của sự sống mới.
Ngài không xuống thập giá để chứng minh Ngài là Chúa. Ngài ở lại đó, để chứng minh Ngài là Tình yêu.
Bạn cũng vậy. Đừng sợ đau khổ. Đừng vội bước khỏi thập giá của đời mình. Hãy ở lại.
Hãy chiêm ngắm. Hãy vác thập giá ấy với tình yêu.
Vì chính ở nơi thập giá của bạn, sẽ nảy sinh sự sống mới.
Nếu hôm nay bạn cảm thấy bị bỏ rơi, bị phản bội, bị hiểu lầm – đừng tìm đến tiếng ồn, đừng tìm đến đám đông, đừng trốn chạy bằng cách lãng quên.
Hãy đứng dưới chân Thập Giá.
Ở đó, bạn sẽ gặp một Thiên Chúa không cần lên tiếng để biện minh, không cần phản ứng để chứng tỏ, không cần trả thù để chứng minh mình đúng.
Ngài chỉ im lặng.
Nhưng chính trong sự im lặng ấy, bạn sẽ nghe được tiếng yêu sâu nhất.
Tiếng nói không bằng lời, mà bằng máu – bằng sự chết – bằng sự tha thứ.
Một tình yêu không kết án, không lên án, không điều kiện.
Một tình yêu yêu đến tận cùng.
