Dù là đời sống cầu nguyện, đời sống phục vụ hay đời sống cộng đoàn, tất cả đều là những ân sủng mà Thiên Chúa dành riêng cho những người Ngài kêu gọi. Đi tu là một hành trình của tình yêu và lòng tri ân, là cơ hội để một người biến cuộc đời mình thành một chứng tá sống động cho tình yêu của Thiên Chúa, và cũng là một lời nhắc nhở cho mọi người về sự hiện diện của Chúa trong cuộc đời.
Trong bối cảnh của một thế giới đầy bất an và đau thương, việc cầu nguyện cho người chết trở thành một dấu chỉ của niềm hy vọng. Nó nhắc nhở chúng ta rằng cái chết không phải là điểm kết thúc mà là một hành trình chuyển tiếp sang một trạng thái khác, nơi mà tình yêu và sự thương xót của Thiên Chúa vẫn luôn hiện diện. Những lời cầu nguyện của chúng ta như những sợi dây nối kết, giúp chúng ta vượt qua ranh giới của sự sống và cái chết, duy trì mối quan hệ giữa những người còn sống và những người đã ra đi.
Chúng ta được mời gọi noi gương các thánh, không phải bằng cách cố gắng làm những điều vĩ đại, nhưng bằng cách sống đơn sơ, chân thật, và đặt trọn niềm tin vào tình yêu của Chúa. Mỗi ngày chúng ta có thể trở nên thánh thiện hơn bằng cách yêu thương nhiều hơn, kiên nhẫn hơn, và phục vụ mọi người xung quanh với lòng thương xót.
Đứng trước lời mời gọi “lên đường”, ước gì chúng ta đừng “nán lại”, nhưng, hãy để Chúa Thánh Thần dẫn dắt mình: đi đến “các làng mạc khác”, đừng dừng lại chờ kết quả, để thụ hưởng hoa trái công khó tay mình làm ra, bởi vì, Tin Mừng, tự nó có quyền năng, mà chúng ta không thể dự đoán được, một khi đã được gieo, thì nó tự mọc lên, ngay cả khi chúng ta thức hay ngủ
Và đây không phải là chuyện người nào có thể thổi bừng căn phòng bằng sự hóm hỉnh và hài hước, dù những chuyện này cũng tốt, nhưng đúng hơn, ai là người toàn vẹn cá nhân để đem lại tin tưởng và ổn định cho người khác? Với tất cả những điều này, chúng ta tự hỏi: khi bước vào một căn phòng, tôi đang đem oxy vào hay tôi đang hút oxy của phòng đó?
Thánh giá công lí và công tâm cùng với Đấng bị đóng đinh, không chỉ ban cơm bánh, tiện nghi, sức khỏe... Một cuộc sống mau qua đời này cho người Chúa thương mến, mà còn dành cho họ một nguồn ân sủng vô tận đặc biệt nhất, chính là Mình Máu Người làm lương thực nuôi loài người. Thánh giá Chúa Giêsu không những nâng hối nhân lên cao mà còn là chìa khóa mở cửa Thiên đàng. “Vì thế, chúng ta hãy từ bỏ trần gian và tội lỗi để được những của trên trời. Có được Thánh giá là điều lớn lao biết mấy! Ai có Thánh giá là có một kho tàng.
Ước gì mọi lời đáp trả của chúng ta là lời xin vâng xuất phát từ tình yêu với một trái tim đầy nhiệt huyết. Và đời thánh hiến của chúng ta là một cuộc đời đầy “lửa” nóng của tình yêu, của hy sinh và phục vụ, của trao ban và chia sẻ, của lòng trung tín và sự thánh thiện.
Tôi xác tín rằng dù việc làm của chúng mình có xấu đến mức nào lòng thương xót của Thiên Chúa cũng không bỏ rơi chúng mình. Thiên Chúa đã sai Chúa Giêsu đến cứu chuộc chúng mình. Con Thiên Chúa không lấy vàng lấy bạc, nhưng lấy máu của Ngài rửa sạch tội chúng mình. Chúa là Con Chiên vô tỳ tích bị đem đi sát tế vì đoàn chiên mang tỳ vết.
Một lần nữa tôi lại được diễm phúc trở thành con đường trải ra cho các vị ấy đi qua, nhưng lần này tôi xác quyết và mạnh mẽ hơn, tôi muốn nói với các vị ấy rằng “các vị đã chọn đúng đường, đây mới đích thực là con đường hạnh phúc là đích điểm mà Thầy các vị đã đi mang lại tình yêu và sự Phục sinh”.