Sống như Đức Thánh Cha Phanxicô : Liệu chúng ta có dám?

Thứ năm - 01/05/2025 23:19 9 0

SỐNG NHƯ ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ : LIỆU CHÚNG TA CÓ DÁM?

Từ khoảnh khắc tin tức về sự ra đi của Đức Thánh Cha Phanxicô lan truyền khắp thế giới, cả nhân loại như dừng lại để tưởng nhớ một con người đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng hàng tỷ trái tim. Hàng ngàn bài viết, hình ảnh, và video đã được chia sẻ, khắc họa một cuộc đời đầy yêu thương, tha thứ, và bao dung. Từng bước chân của ngài, từng nụ cười hiền hậu, từng vết nhăn trên gương mặt khắc khổ đều kể câu chuyện về một vị Giáo hoàng sống trọn vẹn cho Thiên Chúa và cho tha nhân. Ngài là người chăm sóc những người nghèo khổ, lắng nghe những tiếng kêu cứu từ những "vùng ngoại vi" của xã hội, và không ngừng kêu gọi bảo vệ ngôi nhà chung của nhân loại – hành tinh Trái Đất.

Chúng ta, với tất cả sự kính trọng và yêu mến, không ngừng ca ngợi ngài. Hình ảnh Đức Thánh Cha Phanxicô chọn sống giản dị trong căn phòng nhỏ tại Nhà Thánh Marta thay vì những cung điện lộng lẫy của Vatican đã trở thành biểu tượng của sự khiêm nhường. Chúng ta xúc động khi nhớ lại cảnh ngài quỳ xuống hôn chân những tù nhân, những người di dân, những con người bị xã hội lãng quên. Chúng ta trân trọng một vị cha chung không ngại đứng lên cất tiếng nói mạnh mẽ trước những bất công, không sợ đối mặt với những chỉ trích, và không ngần ngại thừa nhận rằng chính ngài cũng là một tội nhân cần được cứu độ mỗi ngày.

Nhưng giữa những dòng cảm xúc dạt dào ấy, có bao giờ chúng ta dừng lại để tự vấn lòng mình: Liệu chúng ta có dám sống như ngài không? Liệu chúng ta có đủ can đảm để bước theo con đường mà Đức Thánh Cha Phanxicô đã đi, để sống một cuộc đời tràn đầy yêu thương, hy sinh, và dấn thân?

Một trong những bài học lớn nhất từ cuộc đời Đức Thánh Cha Phanxicô là sự sẵn sàng bước ra khỏi "vùng an toàn" của chính mình. Ngài không chỉ nói về việc yêu thương những người nghèo khổ, mà thực sự đã đến với họ, chạm vào họ, và chia sẻ nỗi đau của họ. Ngài đã đi đến những khu ổ chuột, những trại tị nạn, những nơi mà thế giới thường ngoảnh mặt làm ngơ. Ngài đã lắng nghe tiếng khóc của những người bị bỏ rơi, từ những người vô gia cư trên đường phố Rôma đến những nạn nhân của chiến tranh và bạo lực.

Vậy còn chúng ta? Trong cuộc sống thường nhật, chúng ta có dám rời khỏi sự thoải mái của mình để đến với những người cần được giúp đỡ? Có dám dành thời gian để lắng nghe một người đang đau khổ, dù họ có thể là người xa lạ? Có dám mở rộng trái tim để chia sẻ, dù chỉ là một chút thời gian, tiền bạc, hay sự quan tâm? Bước ra khỏi vùng an toàn không phải là điều dễ dàng. Nó đòi hỏi sự hy sinh, lòng can đảm, và trên hết, một trái tim sẵn sàng yêu thương mà không toan tính.

Đức Thánh Cha Phanxicô đã chọn một lối sống giản dị đến mức khiến cả thế giới ngỡ ngàng. Ngài từ chối những tiện nghi xa hoa, từ những bộ áo lễ lộng lẫy đến những phương tiện di chuyển sang trọng. Thay vì xe hơi bọc thép, ngài chọn những chiếc xe bình dân. Thay vì cung điện, ngài sống trong một căn phòng đơn sơ. Sự giản dị của ngài không chỉ là một lựa chọn cá nhân, mà còn là một lời nhắc nhở mạnh mẽ rằng hạnh phúc thật sự không nằm trong vật chất, mà trong tình yêu và sự sẻ chia.

Nhưng trong một thế giới bị cuốn vào vòng xoáy của chủ nghĩa tiêu dùng, chúng ta có dám sống giản dị như ngài? Có dám từ bỏ những ham muốn phù phiếm, những món đồ xa xỉ, để tập trung vào những giá trị bền vững hơn? Có dám sống với ít hơn, để chia sẻ nhiều hơn? Sự giản dị không chỉ là việc từ chối những thứ dư thừa, mà còn là một thái độ sống, một cách nhìn nhận rằng giá trị của con người không nằm ở những gì họ sở hữu, mà ở những gì họ trao ban.

Một trong những dấu ấn sâu đậm nhất của Đức Thánh Cha Phanxicô là lòng bao dung và khả năng tha thứ. Ngài đã tha thứ cho những người chỉ trích mình, những người hiểu lầm mình, và thậm chí những người cố tình làm tổn thương mình. Ngài đã dạy chúng ta rằng tha thứ không phải là dấu hiệu của sự yếu đuối, mà là biểu hiện cao quý nhất của sức mạnh nội tâm. Ngài đã sống đúng với lời dạy của Chúa Giêsu: "Hãy yêu thương kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em" (Mt 5,44).

Nhưng tha thứ là một hành trình đầy thách thức. Liệu chúng ta có dám tha thứ cho những người đã làm tổn thương mình sâu sắc? Có dám buông bỏ những oán hận, những cay đắng để mở lòng cho tình yêu và sự bình an? Tha thứ không chỉ là món quà chúng ta trao cho người khác, mà còn là món quà chúng ta tặng cho chính mình. Nó giải phóng chúng ta khỏi gánh nặng của sự thù hận và mở ra con đường để chữa lành những vết thương trong tâm hồn.

Đức Thánh Cha Phanxicô thường nói về một Giáo hội "ra đi", một Giáo hội không khép kín trong chính mình, mà luôn sẵn sàng bước ra ngoài để gặp gỡ, để yêu thương, để phục vụ. Cuộc đời ngài là hiện thân của tinh thần ấy. Ngài đã "ra đi" khỏi sự ích kỷ, Asceticism của bản thân để trở thành người phục vụ. Ngài đã "ra đi" khỏi những định kiến và rào cản để đến với mọi người, bất kể họ là ai.

Lời mời gọi "ra đi" của ngài không chỉ dành cho Giáo hội, mà dành cho mỗi người trong chúng ta. Sống một đời "ra đi" có nghĩa là vượt qua những giới hạn của bản thân, mở lòng với tha nhân, và sẵn sàng dấn thân vì người khác. Đó là việc sẵn sàng lắng nghe, chia sẻ, và đồng hành với những ai cần đến chúng ta. Nhưng liệu chúng ta có dám sống như thế? Có dám đặt lợi ích của người khác lên trên lợi ích của chính mình? Có dám hy sinh thời gian, sức lực, và thậm chí cả sự thoải mái để mang lại niềm vui và hy vọng cho người khác?

Đức Thánh Cha Phanxicô không chỉ để lại cho chúng ta những bài giảng đầy cảm hứng hay những lời huấn từ sâu sắc. Ngài để lại một di sản sống động – một lời mời gọi cấp bách để chúng ta bắt đầu yêu thương ngay hôm nay. Ngài nhắc nhở chúng ta rằng tình yêu không cần phải là những hành động vĩ đại hay những hy sinh lớn lao. Tình yêu có thể bắt đầu từ những điều nhỏ bé: một nụ cười, một lời nói tử tế, một cử chỉ quan tâm. Chính những hành động nhỏ bé ấy, khi được thực hiện với trái tim chân thành, có thể làm thay đổi cả một cuộc đời.

Hãy thử tưởng tượng: Nếu mỗi người trong chúng ta, ngay hôm nay, thực hiện một hành động yêu thương nhỏ bé, thế giới này sẽ trở nên tốt đẹp hơn biết bao! Một lời xin lỗi chân thành có thể hàn gắn một mối quan hệ rạn nứt. Một bữa ăn chia sẻ có thể mang lại niềm vui cho một người đang đói khát. Một khoảnh khắc lắng nghe có thể xoa dịu nỗi đau của một tâm hồn đang lạc lối. Những hành động ấy không đòi hỏi chúng ta phải có sức mạnh siêu nhiên hay tài năng phi thường. Chúng chỉ yêu cầu một trái tim rộng mở và một chút can đảm.

Chúng ta có thể ngưỡng mộ Đức Thánh Cha Phanxicô như một vị thánh sống, một người hùng của thời đại. Chúng ta có thể rơi nước mắt khi xem lại những hình ảnh ngài ôm lấy những người đau khổ, hay khi nghe lại những lời ngài nói về lòng thương xót và tình yêu. Nhưng nếu chúng ta chỉ dừng lại ở sự ngưỡng mộ, ở những cảm xúc nhất thời, thì chúng ta đã bỏ lỡ điều cốt lõi trong sứ điệp của ngài. Điều ngài mong muốn không phải là những lời ca tụng hay những bài viết dài dòng. Điều ngài mong muốn là một thế giới nơi tình yêu chiến thắng hận thù, nơi lòng thương xót vượt qua sự ích kỷ, và nơi mỗi người chúng ta trở thành ánh sáng cho người khác.

Hãy thử tưởng tượng Đức Thánh Cha Phanxicô đang nhìn chúng ta từ thiên đàng. Ngài không hỏi chúng ta đã viết bao nhiêu bài ca ngợi về ngài, hay đã chia sẻ bao nhiêu hình ảnh của ngài trên mạng xã hội. Ngài chỉ hỏi một câu duy nhất: "Con đã yêu thương như Thầy đã yêu thương con chưa?" (Ga 13,34). Câu hỏi ấy là lời mời gọi, là thách thức, và cũng là nguồn cảm hứng để chúng ta sống khác đi, tốt hơn, và ý nghĩa hơn.

Liệu tôi, liệu bạn, liệu chúng ta có dám sống như Đức Thánh Cha Phanxicô? Có dám bước ra khỏi vùng an toàn, sống giản dị, tha thứ, và yêu thương không toan tính? Có dám viết tiếp "Tin Mừng Tình Yêu" bằng chính cuộc đời mình? Con đường ấy không hề dễ dàng. Nó đầy những chướng ngại, những cám dỗ, và những lúc chúng ta muốn bỏ cuộc. Nhưng hãy nhớ rằng Đức Thánh Cha Phanxicô cũng chỉ là một con người, với những yếu đuối và giới hạn như chúng ta. Điều khiến ngài khác biệt là lòng tin mãnh liệt vào tình yêu của Thiên Chúa và sự can đảm để sống trọn vẹn cho tình yêu ấy.

Hôm nay, khi chúng ta tưởng nhớ ngài, hãy để những cảm xúc của mình trở thành động lực để hành động. Hãy bắt đầu bằng một bước nhỏ. Hãy yêu thương ai đó ngay hôm nay, dù chỉ bằng một hành động giản đơn. Hãy để cuộc đời của Đức Thánh Cha Phanxicô không chỉ là một câu chuyện đẹp, mà là một ngọn lửa soi sáng con đường của chúng ta.

Liệu có ai dám? Liệu tôi, liệu bạn, liệu chúng ta có dám? Câu trả lời nằm trong trái tim của mỗi người chúng ta. Hãy để trái tim ấy lên tiếng, và hãy để tình yêu dẫn lối.


 

Tác giả bài viết: Lm. Anmai, CSsR

 Tags: Phút suy tư

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Tuyển tập Mục Đồng
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây