MỖI NGÀY VƯỢT QUA CHÍNH MÌNH,
KHÔNG PHẢI ĐỂ HƠN NGƯỜI, MÀ ĐỂ TRỞ NÊN TỐT HƠN
Chúng ta không được sinh ra để chạy đua với người khác, cũng không phải để đong đếm đời mình bằng thước đo của thiên hạ. Mỗi người là một hành trình duy nhất, một nhịp sống không lặp lại, một ánh sáng có sắc màu riêng biệt trong bàn tay Thiên Chúa. Nếu cứ mãi nhìn ngang để xem người khác đã đi được bao xa, ta sẽ quên mất việc ngước nhìn lên để thấy mình đã tiến được bao nhiêu bước về phía ánh sáng.
Có những ngày ta thấy mình dậm chân tại chỗ. Có những tháng năm tưởng chừng như vô nghĩa. Nhưng trong thinh lặng của từng cố gắng âm thầm, của từng lần đứng dậy sau vấp ngã, ta đang lớn lên – không phải để chứng tỏ, mà để hiểu mình hơn, vững vàng hơn, và nhân hậu hơn. Mỗi bước tiến, dù là một bước nhỏ, vẫn có giá trị lớn lao khi nó là kết quả của sự kiên trì, can đảm và niềm tin.
Sẽ có những ngày bầu trời chẳng xanh, lòng người chẳng sáng. Những ngày mà tin nhắn chẳng ai trả lời, công việc chẳng có gì mới, và ánh mắt trong gương nhìn mình cũng nhạt nhòa. Nhưng hãy nhớ: ngay cả trong bóng tối, hạt giống vẫn âm thầm nảy mầm. Thiên Chúa không bao giờ ngưng hành động. Ngài đang âm thầm biến đổi ta trong lặng thinh, đang đồng hành với ta dù ta chẳng nhận ra. Ánh sáng của Ngài vẫn chờ đợi, kiên nhẫn và đầy hy vọng.
Hãy dịu dàng với chính mình. Đừng vội khắt khe khi mình còn yếu đuối. Đừng nhanh chóng kết luận rằng mình không xứng đáng hay chẳng làm nên điều gì. Những con đường thật sự bền vững luôn được xây nên từ những bước chân chậm rãi và cẩn trọng. Không có ai trưởng thành trong một đêm. Và cũng không ai hiểu được giá trị của ánh sáng nếu chưa từng đi qua bóng tối.
Chúng ta không thể chọn hết mọi điều xảy ra trong đời – không chọn được nơi sinh ra, hoàn cảnh lớn lên, hay cả những mất mát xảy đến. Nhưng ta luôn có thể chọn cách mình đối diện: với lòng tin, với bình an, với lòng biết ơn. Ta có thể chọn không để những điều tiêu cực định nghĩa bản thân. Có thể chọn sống tử tế, dù cuộc đời có lúc bất công. Có thể chọn hy vọng, ngay cả khi lòng mình vừa bị một cơn giông bão quét qua.
Nếu hôm nay cuộc đời bạn chưa rực rỡ, chưa như mơ ước, đừng vội thất vọng. Mặt trời phải lặn mới có thể mọc lại. Trái tim ta cũng thế – có quyền nghỉ ngơi, có lúc mỏi mệt, nhưng luôn có cơ hội để hồi sinh, để bắt đầu lại, để yêu thương nhiều hơn và sống trọn vẹn hơn ngày hôm qua.
Hãy tiếp tục bước đi, dù chậm. Hãy tiếp tục tin tưởng, dù thế gian có lúc khiến bạn hồ nghi. Hãy giữ lòng mình nhân hậu – với người khác và với chính mình. Vì mỗi lần bạn chọn thứ tha, chọn cảm thông, chọn cố gắng – là mỗi lần bạn đang đi đúng hướng: về phía ánh sáng.
Một ngày đẹp trời đang chờ bạn phía trước – không phải vì nó hoàn hảo, mà vì bạn đã sẵn sàng để đón nhận nó bằng đôi tay mới, trái tim mới, và một niềm tin được tôi luyện qua những ngày tưởng như vô nghĩa nhất.
Hãy sống, nhẹ nhàng mà kiên định.
Hãy sống, không để hơn thua làm lu mờ mục đích thật sự của cuộc đời:
Trở nên chính mình – tốt hơn, sâu hơn, nhân hậu hơn – mỗi ngày.
