Sự chết, trong ánh sáng của niềm tin, trở thành một lời nhắc nhở, một tiếng gọi thầm lặng nhưng cấp bách. Nó khiến ta nhớ rằng nơi ta thật sự thuộc về không phải là ở đời này. Cuộc sống trần gian, dù tươi đẹp và đáng quý đến đâu, cũng chỉ là một cuộc hành trình, một chặng đường tạm bợ. Quê hương đích thực của chúng ta ở trên trời.
Điều mà các tín hữu cần khắc cốt ghi tâm là: Cần thiết phải cầu nguyện cho các linh hồn ở Luyện Ngục. Đây không chỉ là một bổn phận bác ái, mà còn là một hành vi Đức Tin sâu sắc, phản ánh lòng thương xót của Thiên Chúa và tình yêu thương huynh đệ vượt qua ranh giới sự chết.
Khi người ta hình dung về một nữ tu Công giáo, họ thường nghĩ đến một người phụ nữ mặc tu phục, có thể đang dạy học, âm thầm cầu nguyện trong nhà nguyện, hoặc chăm sóc người bệnh. Ít ai tưởng tượng ra một nữ tu trong phòng xử án, mặc trang phục nghề nghiệp, đứng trước một thẩm phán và tự giới thiệu không chỉ là “Luật sư Immaculate Muthoni” mà còn là “Sơ Immaculate”.
Tràng hạt Mân Côi trong tay của Pasteur, Pascal, và Ampère là một lời mời gọi: Hãy dấn thân hết mình vào khoa học, hãy truy cầu lý trí đến tận cùng, và ở nơi tận cùng đó, bạn sẽ tìm thấy sự cần thiết của một niềm tin sâu sắc. Sự sùng kính của họ là minh chứng bất diệt cho thấy con người chỉ thực sự trọn vẹn khi cả trí tuệ lẫn tâm hồn đều được khai sáng và hướng về Chân, Thiện, Mỹ.
Một bằng chứng hùng hồn và không thể bác bỏ trong Kinh Thánh về quyền năng chuyển cầu của Đức Maria chính là sự kiện Tiệc Cưới Ca-na (Gioan 2:1−11). Trong khoảnh khắc nhận thấy gia chủ hết rượu, một tình huống nhỏ bé nhưng có thể gây ra hổ thẹn lớn trong văn hóa Do Thái, Đức Maria đã hành động. Bà không trực tiếp yêu cầu Chúa Giêsu làm phép lạ, mà chỉ trình bày nhu cầu một cách tinh tế: "Họ hết rượu rồi." Đáp lại, Chúa Giêsu dường như muốn trì hoãn: "Giờ của Thầy chưa đến."
Nhìn lên Thánh Giá, chúng ta học được một bài học quan trọng về lòng tha thứ và sự khiêm nhường. Chúa Giêsu đã chết trên thập giá không chỉ để cứu chuộc chúng ta, mà còn để dạy chúng ta cách yêu thương và tha thứ. Người đã cầu nguyện cho những kẻ đóng đinh Người: “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm.”
Hôm nay một lần nữa chúng ta lại tập trung về nhà thờ Chính tòa Qui Nhơn này để hiệp ý với Hội dòng Mến Thánh Giá Qui Nhơn cử hành thánh lễ khấn dòng và tạ ơn. Hồng ân thánh hiến của các chị em tuyên khấn hôm nay được lồng vào khung cảnh hồng ân Năm thánh 2025 của toàn thể Giáo Hội. Đặc biệt, thánh lễ khấn dòng và tạ ơn hôm nay được cử hành tiếp theo sau cuộc Tổng Tu nghị lần thứ XXIII nhiệm kỳ 2025-2029 diễn ra tại Trung tâm Mục vụ giáo phận Qui Nhơn từ chiều ngày 20 đến sáng ngày 30 tháng 6 năm 2025 vừa qua, với chủ đề “Cùng hiến thân cho Đức Kitô chịu đóng đinh”.
Cầu nguyện không phải là thay đổi một số phận bất biến, mà là mở lòng đón nhận tình yêu của Thiên Chúa, để ân sủng của Người biến đổi tâm hồn chúng ta, và để khi kết hợp với Người, chúng ta có thể trở thành khí cụ bình an của Người giữa mọi hoàn cảnh.