THIÊN CHÚA NÓI NGÔN NGỮ NÀO?
BÀI HỌC VỀ SỰ LẮNG NGHE TRÊN NÚI TABOR
Một trong những trăn trở lớn nhất của người tín hữu chúng ta có lẽ là câu hỏi: “Làm sao để nghe được tiếng Chúa?”. Chúng ta thường than phiền: “Con cầu nguyện, nhưng không cảm thấy Chúa trả lời. Con đọc Kinh Thánh, nhưng thấy thật xa vời. Làm sao con biết được đâu là thánh ý Chúa cho cuộc đời con?”. Chúng ta thường mong đợi Chúa sẽ nói với chúng ta bằng một thứ ngôn ngữ rõ ràng, trực tiếp như con người nói với nhau. Và khi không thấy điều đó, chúng ta dễ dàng nản lòng và nghĩ rằng Chúa đang im lặng.
Thế nhưng, mầu nhiệm Hiển Dung mà chúng ta cử hành hôm nay lại mặc khải một sự thật ngược lại. Thiên Chúa không bao giờ im lặng. Ngài luôn nói, luôn tìm cách tỏ mình ra cho chúng ta. Vấn đề không nằm ở Thiên Chúa, mà ở khả năng lắng nghe của chúng ta. Ngài không chỉ dùng một ngôn ngữ duy nhất, mà dùng nhiều thứ ngôn ngữ khác nhau. Ngọn núi Tabor chính là một lớp học ngoại ngữ thiêng liêng, nơi Chúa Giê-su dạy cho các Tông đồ và cho chúng ta cách nhận ra những phương thế đa dạng mà Thiên Chúa dùng để trò chuyện với con người.
Ngôn ngữ đầu tiên mà Thiên Chúa dùng là ngôn ngữ của tạo vật và của sự vươn lên. Câu chuyện bắt đầu bằng việc Chúa Giê-su “đem các ông… lên núi”. Ngọn núi tự nó đã là một thông điệp. Trong một thế giới phẳng của những lo toan đời thường, ngọn núi mời gọi một sự vượt thoát, một sự nỗ lực để vươn lên trên những gì là tầm thường, để tìm đến một không gian cao hơn, khoáng đạt hơn, gần với trời hơn. Thiên Chúa nói với chúng ta qua vẻ đẹp hùng vĩ của một dãy núi, sự bao la của đại dương, hay sự tĩnh lặng của một đêm đầy sao. Ngài dùng vẻ đẹp của thiên nhiên để khơi dậy trong lòng chúng ta một nỗi khao khát về Đấng Tạo Hóa, một nỗi niềm về cái vô biên. Hành động “lên núi” của các Tông đồ chính là lời đáp trả cho ngôn ngữ không lời nhưng đầy mời gọi này.
Ngôn ngữ thứ hai là ngôn ngữ của sự thinh lặng và nội tâm. Tin Mừng ghi rất rõ: “Đang lúc Người cầu nguyện, dung mạo Người bỗng đổi khác.” Vinh quang của Thiên Chúa được tỏ lộ không phải giữa những hoạt động sôi nổi, mà trong sự tĩnh lặng của cuộc đối thoại thân mật giữa Chúa Con và Chúa Cha. Cầu nguyện chính là ngôn ngữ nguyên thủy của tâm hồn. Đó là nơi chúng ta không cần dùng nhiều lời, nhưng dùng cả con tim để lắng nghe những thúc đẩy nhẹ nhàng của Chúa Thánh Thần, để cảm nhận sự hiện diện yêu thương của Chúa. Đây là thứ ngôn ngữ mà thế gian ồn ào không thể nào hiểu được. Nếu chúng ta không có những khoảnh khắc “lên núi cầu nguyện” trong đời mình, chúng ta sẽ không bao giờ học được thứ ngôn ngữ thân tình này.
Ngôn ngữ thứ ba là ngôn ngữ của vẻ đẹp và ánh sáng. Dung mạo bừng sáng, y phục chói lòa – đây là lúc Thiên Chúa nói một cách trực tiếp vào các giác quan và tâm hồn, vượt trên mọi lý luận. Có những lúc trong đời, Chúa không cho chúng ta một câu trả lời rõ ràng, nhưng Ngài ban cho chúng ta một cảm nghiệm sâu sắc về sự thánh thiện và vẻ đẹp của Ngài. Đó có thể là một niềm vui thiêng liêng dâng trào khi tham dự Thánh Lễ, một cảm giác bình an sâu thẳm khi chầu Thánh Thể. Vẻ đẹp này có sức mạnh đánh động, chữa lành và tái định hướng cuộc đời chúng ta một cách mạnh mẽ hơn bất kỳ bài giảng nào. Nó là ngôn ngữ của con tim, làm cho chúng ta phải thốt lên như Phê-rô: “Thật là hay!”.
Ngôn ngữ thứ tư là ngôn ngữ của lịch sử và Kinh Thánh. Sự xuất hiện của Môsê và Êlia không phải là một sự tình cờ. Các ngài là hiện thân của lịch sử cứu độ. Các ngài đại diện cho dòng chảy của Lời Chúa qua bao thế kỷ, được ghi lại trong Sách Thánh. Thiên Chúa nói với chúng ta hôm nay không phải từ một khoảng không vô định. Ngài nói với chúng ta qua một câu chuyện dài, câu chuyện về tình yêu của Ngài dành cho nhân loại. Để hiểu được Chúa muốn nói gì với ta hôm nay, ta phải học cách lắng nghe tiếng nói của Ngài trong quá khứ, qua việc siêng năng đọc và suy ngẫm Kinh Thánh, kho tàng đức tin của Hội Thánh.
Và có cả ngôn ngữ của những khát vọng rất con người. Lời nói của Phê-rô, dù vụng về và ngộ nhận, “Chúng con xin dựng ba cái lều”, cũng là một ngôn ngữ. Đó là ngôn ngữ của lòng khao khát hạnh phúc, khao khát sự bền vững, khao khát được ở lại mãi trong sự hiện diện của Chúa. Thiên Chúa không bao giờ coi thường những khao khát chính đáng đó. Ngài nghe thấy những lời cầu nguyện còn non nớt của chúng ta, Ngài hiểu những nỗ lực yêu mến còn vụng về của chúng ta. Ngài không gạt đi, mà Ngài lắng nghe và nhẹ nhàng điều chỉnh, hướng chúng ta đến một điều còn lớn lao hơn.
Và rồi, sau khi tất cả các ngôn ngữ khác đã được dùng đến, Thiên Chúa Cha đã cất lên ngôn ngữ tối hậu, ngôn ngữ mang tính định đoạt. Từ trong đám mây, Người phán: “Đây là Con Ta, người đã được Ta tuyển chọn, hãy vâng nghe lời Người!”.
Đây chính là chìa khóa để giải mã tất cả các ngôn ngữ khác. Chúa Giê-su Kitô chính là Lời trọn vẹn và hoàn hảo nhất của Thiên Chúa. Ngài là “Ngôn Ngữ Mẹ”, là chuẩn mực để chúng ta có thể hiểu đúng tất cả các “phương ngữ” khác. Vẻ đẹp của thiên nhiên chỉ có ý nghĩa trọn vẹn khi nó hướng chúng ta về Chúa Kitô, Đấng là hiện thân của Vẻ Đẹp Thiên Chúa. Sự thinh lặng của cầu nguyện chỉ thực sự hiệu quả khi nó giúp chúng ta nghe rõ hơn tiếng của Chúa Kitô. Lịch sử cứu độ trong Kinh Thánh chỉ có thể được hiểu đúng khi quy về Đức Kitô. Và những khát vọng của con người chỉ được thỏa mãn một cách đích thực khi chúng ta tìm kiếm câu trả lời nơi Đức Kitô.
Mệnh lệnh “Hãy vâng nghe lời Người!” là lời mời gọi chúng ta hãy tập trung vào ngôn ngữ quan trọng nhất. Giữa muôn vàn tiếng nói trong thế giới và trong chính tâm hồn ta, hãy học cách phân định và ưu tiên cho tiếng nói của Chúa Giê-su, được tìm thấy trong Tin Mừng, trong giáo huấn của Hội Thánh và trong các Bí tích.
Thiên Chúa không im lặng. Ngài đang nói với bạn ngay lúc này, qua nhiều cách thế khác nhau. Ngài đang nói qua chính vẻ đẹp của ngôi thánh đường này. Ngài đang nói qua sự thinh lặng trong tâm hồn bạn. Ngài đang nói qua Lời Kinh Thánh mà chúng ta vừa nghe. Ngài đang nói qua những khao khát thiện hảo mà Ngài đã đặt vào lòng bạn.
Hôm nay, xin Chúa cho chúng ta một đôi tai thiêng liêng nhạy bén, một con tim rộng mở để có thể trở thành những người “đa ngôn ngữ” trong đời sống đức tin. Xin cho chúng ta biết nhận ra tiếng Chúa trong mọi biến cố của cuộc đời. Và trên hết, xin cho chúng ta luôn biết quy mọi sự về Đức Kitô, Lời yêu thương duy nhất và sau cùng của Chúa Cha. Để rồi, khi lắng nghe và bước theo Người, chính cuộc đời chúng ta cũng sẽ trở thành một ngôn ngữ, một lời chứng sống động về tình yêu của Thiên Chúa cho thế giới. Amen.
