HÀNH TRÌNH TÌM Ý NGHĨA TRONG DÒNG ĐỜI
Lẽ sống là gì? Đó là câu hỏi mà mỗi con người, dù ở bất kỳ thời đại nào, cũng từng trăn trở. Là ngọn lửa soi sáng con đường ta đi, là lý do khiến ta thức dậy mỗi sáng, và là sức mạnh giúp ta vượt qua những cơn bão tố của cuộc đời. Lẽ sống không phải thứ gì đó cao siêu, xa vời, mà đôi khi chỉ là những điều giản dị, gần gũi, nhưng đủ để khiến trái tim rung động. Hành trình tìm kiếm lẽ sống là hành trình khám phá chính mình, là sự hòa quyện giữa niềm vui, nỗi đau, hy vọng và cả những thất bại. Nó là câu chuyện về cách ta sống, cách ta yêu thương, và cách ta để lại dấu ấn trong thế giới này.
Từ thuở ấu thơ, khi còn là những đứa trẻ vô tư, chúng ta đã mơ mộng về một cuộc sống đầy màu sắc. Có đứa muốn trở thành phi hành gia để chinh phục bầu trời, có đứa mơ làm bác sĩ để cứu chữa người khác. Những ước mơ ấy, dù ngây ngô, đã là mầm mống của lẽ sống. Chúng nhắc nhở ta rằng, ngay từ khi còn nhỏ, ta đã khao khát một mục đích, một ý nghĩa để gắn bó với thế giới. Nhưng khi lớn lên, cuộc sống với những phức tạp và thử thách dần khiến ta quên đi những giấc mơ ấy. Công việc, trách nhiệm, áp lực xã hội, tất cả như một cơn lốc cuốn ta đi, khiến ta đôi lúc tự hỏi: “Mình sống để làm gì?”
Thế nhưng, chính trong những khoảnh khắc hoang mang nhất, lẽ sống lại lặng lẽ xuất hiện. Nó không đến với fanfare hay ánh hào quang, mà đến qua những điều bình dị. Đó là nụ cười của một người thân yêu, là cái nắm tay ấm áp trong ngày đông giá rét, hay là cảm giác thỏa nguyện khi hoàn thành một công việc ý nghĩa. Lẽ sống không phải thứ gì đó cố định, mà là một dòng chảy, thay đổi theo từng giai đoạn của cuộc đời. Với một người trẻ, lẽ sống có thể là sự tự do khám phá thế giới. Với một người trung niên, đó có thể là trách nhiệm chăm lo cho gia đình. Và với một người già, lẽ sống đôi khi chỉ là nhìn con cháu lớn lên khỏe mạnh, hạnh phúc.
Tôi từng đọc đâu đó rằng, lẽ sống không phải là đích đến, mà là hành trình. Điều này thật đúng. Nếu ta cứ mải miết tìm kiếm một câu trả lời hoàn hảo cho câu hỏi “Mình sống để làm gì?”, ta có thể sẽ bỏ lỡ những khoảnh khắc đẹp đẽ trên con đường ấy. Một buổi sáng thức dậy, nghe tiếng chim hót ngoài cửa sổ, ta cảm nhận được sự sống đang chảy trong từng hơi thở. Một lần giúp đỡ một người lạ, dù chỉ là một hành động nhỏ, ta nhận ra rằng mình có thể làm cho thế giới này tốt đẹp hơn. Những điều ấy, dù nhỏ bé, chính là những viên gạch xây nên ý nghĩa cuộc đời.
Nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng. Có những ngày ta cảm thấy lạc lối, như con thuyền trôi dạt giữa đại dương không bến bờ. Những thất bại, mất mát, hay nỗi đau có thể khiến ta nghi ngờ chính lẽ sống của mình. Tôi nhớ một người bạn từng kể về quãng thời gian cô ấy mất đi người thân yêu nhất. Cô ấy nói rằng, trong những ngày ấy, mọi thứ dường như vô nghĩa. Nhưng rồi, chính nỗi đau ấy đã dạy cô ấy trân trọng những gì còn lại. Cô bắt đầu sống chậm hơn, yêu thương nhiều hơn, và tìm thấy niềm vui trong việc giúp đỡ những người khác vượt qua khó khăn. Lẽ sống của cô, hóa ra, được tái sinh từ chính những giọt nước mắt.
Điều kỳ diệu của lẽ sống là nó không bao giờ cố định, cũng không bao giờ mất đi. Nó có thể ngủ yên trong ta, chờ đợi một cơ hội để được đánh thức. Có những người tìm thấy lẽ sống trong nghệ thuật, khi họ vẽ nên những bức tranh hay viết nên những bài thơ lay động lòng người. Có những người tìm thấy nó trong khoa học, khi họ khám phá ra những bí ẩn của vũ trụ. Và cũng có những người tìm thấy lẽ sống trong những điều giản dị hơn, như việc trồng một cái cây, chăm sóc một khu vườn, hay đơn giản là sống một cuộc đời tử tế.
Tôi tin rằng, một trong những cách để tìm ra lẽ sống là lắng nghe trái tim mình. Trong thế giới hiện đại, khi mọi thứ diễn ra quá nhanh, ta dễ bị cuốn vào những ồn ào bên ngoài. Những tiêu chuẩn của xã hội, những kỳ vọng của người khác, hay những cuộc đua không hồi kết để đạt được thành công, tất cả có thể khiến ta quên đi tiếng nói bên trong. Nhưng nếu ta dừng lại, dù chỉ một khoảnh khắc, để tự hỏi: “Điều gì thực sự khiến mình hạnh phúc?”, ta sẽ tìm thấy câu trả lời. Có thể đó là việc dành thời gian cho gia đình, theo đuổi một đam mê bị lãng quên, hay cống hiến cho một lý tưởng cao cả.
Lẽ sống cũng gắn liền với cách ta kết nối với thế giới. Không ai sống chỉ cho riêng mình. Chúng ta là một phần của cộng đồng, của nhân loại, và của cả hành tinh này. Một hành động tử tế, dù nhỏ bé, cũng có thể tạo ra những gợn sóng lan tỏa, thay đổi cuộc đời của một ai đó. Tôi từng chứng kiến một người vô gia cư chia sẻ mẩu bánh mì duy nhất của mình với một chú chó nhỏ. Hành động ấy, dù chẳng được ai ghi nhận, lại là minh chứng cho một lẽ sống cao đẹp: sống để yêu thương và sẻ chia.
Cuộc sống là một chuỗi những lựa chọn, và lẽ sống chính là kim chỉ nam dẫn lối cho những lựa chọn ấy. Có những người chọn sống vì danh vọng, có người chọn sống vì tình yêu, và cũng có người chọn sống vì sự thật. Không có lẽ sống nào là đúng hay sai, miễn là nó mang lại ý nghĩa cho chính họ và không làm tổn thương người khác. Quan trọng là, ta phải sống thật với chính mình, không để những ảo ảnh hay áp lực bên ngoài làm lu mờ mục đích của ta.
Khi nghĩ về lẽ sống, tôi thường nhớ đến câu nói của một triết gia: “Cuộc đời giống như một cuốn sách, và nếu ta không viết nên những trang ý nghĩa, nó sẽ chỉ là những trang giấy trắng.” Mỗi ngày ta sống là một cơ hội để viết nên câu chuyện của riêng mình. Có thể câu chuyện ấy không hoàn hảo, có thể nó đầy những sai lầm và vấp ngã, nhưng chính những điều đó làm nên sự độc đáo của nó. Lẽ sống là ngọn bút trong tay ta, và mỗi hành động, mỗi suy nghĩ, mỗi khoảnh khắc ta trải qua là những nét chữ ta để lại.
Cuối cùng, lẽ sống không phải là thứ gì đó ta tìm thấy một lần rồi giữ mãi mãi. Nó là một hành trình không ngừng nghỉ, một cuộc đối thoại liên tục giữa ta và cuộc đời. Có những ngày ta cảm thấy mình đã tìm ra tất cả, nhưng cũng có những ngày ta lại phải bắt đầu lại từ đầu. Và đó chính là vẻ đẹp của nó. Lẽ sống không bao giờ cũ, không bao giờ nhàm chán, vì nó lớn lên cùng ta, thay đổi cùng ta, và ở lại với ta cho đến hơi thở cuối cùng.
Hãy sống, hãy yêu, hãy khám phá, và hãy để trái tim dẫn lối. Bởi lẽ sống, suy cho cùng, là tất cả những gì ta chọn để khiến cuộc đời này trở nên đáng sống.