Đất nước chúng ta đã giàu lên đáng kể, nhưng vẫn không thiếu người nghèo, nghèo sức khỏe, nghèo tri thức, nghèo vật chất tối thiểu, nghèo nhân phẩm… Chúng ta cũng bị cám dỗ “tránh sang bên kia đường”, thấy mà làm như không thấy những Ladarô nằm trước cửa. Yêu những người nghèo như chính mình, yêu cả những ai đã làm khổ mình. Đó là cách chúng ta rao giảng Tin Mừng cho quê hương Việt Nam hôm nay.
Thái độ của kẻ “tự bắc thang lên trời” trên đây chính là thái độ bị Đức Giê-su nhắc nhở phải tránh trong phần hai của bài đọc. Bài này hôm nay dạy cho chúng ta biết hai thái độ đích thực khác của một tông đồ, một môn đệ: tin tưởng mạnh mẽ vào Thiên Chúa và khiêm tốn thực hiện công việc của chính mình.
Chị Têrêsa đã muốn sống cái đơn sơ, nhỏ bé của trẻ thơ.“Tôi muốn tìm thấy một cái thang để lên tới Đức Giêsu,Vì tôi quá nhỏ bé không lên nổi các bậc trọn lành.Lạy Chúa Giêsu, thang chính là cánh tay Ngài.Con không cần phải lớn lên, ngược lại con phải nhỏ mãi.”Têrêsa không nên thánh bằng những việc hãm mình kinh khủng,nhưng bằng những hy sinh nho nhỏ, những từ bỏ ý riêng.
“Khốn cho ngươi, hỡi Khoradin! Khốn cho ngươi, hỡi Bếtsaiđa!Đức Giêsu đau đớn thốt lên như thế khi phải so sánh hai thành phố trênvới hai thành phố dân ngoại tội lỗi là Tia và Xiđôn (Is 23; Ed 26-28).Hai thành phố ở Galilê chẳng đổi gì mấy dù đã biết Ngài từ lâu.Dân ở đây sẽ bị xét xử nghiêm khắc hơn trong cuộc phán xét.Thành phố Caphácnaum cũng chẳng khá hơn,dù đây là nơi Đức Giêsu hay lui tới để phục vụ (Lc 4, 23. 31-37 ; 7,10).Ngài đặt thẳng câu hỏi với thành phố này về tương lai của nó (c. 15).
Xin được quyền năng của Sứ thần Micae: Ai bằng Thiên Chúa. Xin được sức mạnh của Sứ thần Gabrien: Thiên Chúa hùng dũng. Xin được ơn lành mạnh của Sứ thần Raphaen: Thiên Chúa chữa lành. Kitô hữu là người hạnh phúc vì biết mình được nâng đỡ chở che.
Lạy Chúa Giêsu,giàu sang, danh vọng, khoái lạclà những điều hấp dẫn chúng con.Chúng trói buộc chúng convà không cho chúng con tự do ngước lên caođể sống cho những giá trị tốt đẹp hơn.
Khi con loay hoay với bao nỗi lo âu bối rối, xin cho con có lúc thì thầm với Chúa một lời yêu thương. Ước chi đời con là cuộc đời siêu nhiên, tràn trề sức mạnh để làm việc thiện, và kiên quyết nhắm tới lý tưởng nên thánh. Amen
Lạy Cha, xin sai Thánh Thần đến trên chúng con, để chúng con biết lắng nghe nhau bằng quả tim, và hiểu nhau ngay trong những dị biệt. Nhờ sống mầu nhiệm cộng tác, xin cho chúng con được triển nở không ngừng và Thánh Ý Cha được thể hiện trên mặt đất. Amen.
Chấm dứt bài suy niệm bài Tin Mừng này, chúng ta nên tự hỏi: Ai giàu? Ai nghèo? Vấn đề này nghiêm túc đến độ bạn phải coi chừng nếu áp dụng quá nhanh trình thuật này cho kẻ khác: “Tôi đâu phải ông vua dầu lửa”. Hãy nhìn kỹ tâm hồn bạn. Nó có mở ra cho Thiên Chúa và tha nhân không? Bạn có nghèo không?
Có hai đứa trẻ lượm được một ví tiền trên đường. Trong ví chứa đựng danh thiếp của người chủ và một tờ trăm đô-la. Một đứa nói: “Chúng ta không có quyền giữ lại cái ví và số tiền này. Nhưng trước khi trả lại cho chủ, hãy đổi tờ trăm này thành mười tờ chục đô” (!?!).