Vậy đó, ở đời mà ! Ai ai cũng có nỗi đau riêng của người đó để rồi ngày nào mình mang nỗi đau mình mới hiểu nỗi đau là gì ? Tôi cũng có những nỗi đau và ưu tư của riêng tôi chứ ! Trong thân phận làm người, như ước mong của người chồng có vợ đang phải chạy thận ước ao : “Thánh Giá khi nào nở hoa !”
Dù vai trò và vị trí mà Chúa cũng như Hội Thánh đặt để cao như thế, ta lại thấy Thánh Gioan lại chọn cho mình cung cách sống vô cùng khiêm hạ : tôi không đáng cởi quai dép cho Người (Lc 3, 16). Hơn thế nữa và càng khiêm hạ : "Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại" (Ga 3,30).
Một gia đình khác cũng đang rạn nứt vì những mâu thuẫn xem chừng ra có thể giải quyết. Thế nhưng rồi chả hiểu sao cha mẹ lại không ngồi lại với nhau để tìm cách giải quyết. Dường như hướng giải quyết của họ là đường ai nấy đi.
Ngày hôm nay, nói về ơn cứu độ xem chừng như là chuyện cổ tích, chuyện chẳng dính dáng gì đến mình vì lẽ ngày hôm nay người ta đang cổ súy cho một cuộc sống nhanh, sống cuồng, sống vội và sống không biết ngày mai và đặc biệt là cổ súy cho lối sống vô thần. Trước cơn sóng xô của cuộc đời như vậy, người Kitô hữu hết sức cẩn thận để mình tránh buông mình trôi theo dòng chảy của cuộc đời mà lạc xa Chúa.
Anh em thân mến, hãy đi theo Thần khí, và như vậy, anh em sẽ không còn thỏa mãn những ước muốn của tính xác thịt nữa. Vì tính xác thịt thì ước muốn những điều trái ngược với Thần khí, còn Thần khí lại ước muốn những điều trái ngược với tính xác thịt, đôi bên kình địch nhau, khiến anh em không làm được điều anh em muốn.
Dù Mẹ tôi đã khuất cũng như tuổi thơ đã qua lâu rồi nhưng tôi vẫn nhớ và thích cách giáo dục của Mẹ. Với Mẹ là ra đường đừng để ai phải trách khứ về lối sống và hành xử của bản thân. Cảm ơn Mẹ vì lối giáo dục tuyệt vời của Mẹ. Duy bị chỉ một lần bị thằng bạn về méc Mẹ để rồi từ đó về sau không bao giờ để Mẹ phiền lòng nữa.
Thiên Chúa vẫn cho mỗi người tự do để lựa chọn cùng đích, đích điểm của đời mình. Khi ta chọn cùng đích của đời ta là Chúa thì chắc chắn trong mọi chọn lựa của cuộc đời ta sẽ chọn theo kiểu cách của Chúa. Ngày mỗi ngày, giờ mỗi giờ, phút mỗi phút, giây mỗi giây nếu như ta chọn điểm đến đời ta là Nước Thiên Chúa thì chắc chắn ta sẽ hành xử khác với cách hành xử của người đời, của con cái của thế gian hay ma quỷ.
Mỗi lần thuyên chuyển là mỗi lần người được thuyên chuyển nhắc nhớ rằng nơi nào cũng chỉ là nơi tạm bởi lẽ cuộc đời này cũng chỉ là cõi tạm mà thôi. Chuyển đi, chuyển lại đến một ngày nào đó người khác sẽ chuyển đến nơi mà mình không muốn đến đó chính là nấm mộ. Dù muốn dù không thì nấm mộ vẫn là điểm đến của mỗi người chúng ta.
Vậy đó, mỗi chúng ta hãy cân nhắc và chọn lựa cho mình về những điều gì quan trọng và cần thiết cho cuộc đời. Dĩ nhiên vui chơi, giải trí là nhu cầu của mỗi người nhưng nên chăng cân nhắc và dành cho mình khoảng thời gian nào đó đến Nhà Thờ để tham dự Thánh Lễ Chúa Nhật chứ đừng nghĩ rằng mình đi hành hương hay đọc 50 Kinh để thay cho Lễ Chúa Nhật.
Sáng nay, vào trong làng, nhìn 3 đứa trẻ cầm 3 ống kem ăn thấy mà thương. Quần áo, mặt mày lem luốc cùng đu nhau trên cái võng sao mà thương quá. Dưới chiếu, bà ngoại đang pha gói cháo ăn liền cho đứa cháu nhìn không khỏi chạnh lòng.