Hạnh phúc quá đơn sơ đời tôi đâu có ngờ...
Lm. Anmai, CSsR
2023-01-28T04:35:43-05:00
2023-01-28T04:35:43-05:00
https://hoidongmtgquinhon.org/muc-vu/hanh-phuc-qua-don-so-doi-toi-dau-co-ngo-1932.html
https://static.tuoitre.vn/tto/i/s626/2005/02/11/541UgYLI.jpg
MẾN THÁNH GIÁ QUI NHƠN
https://hoidongmtgquinhon.org/uploads/logonew.png
HẠNH PHÚC QUÁ ĐƠN SƠ ĐỜI TÔI ĐÂU CÓ NGỜ ...
Với Trần Tiến, hạnh phúc quá đơn sơ, đơn giản như thế này :
Hạnh phúc quá đơn sơ, đời tôi đâu có ngờ,
từng đêm em vẫn chờ, vẫn chờ đợi dưới mưa .
Hạnh phúc vốn đơn sơ, đừng quên các em thơ,
từng đêm vẫn đón chờ, những mặt trời bé thơ!
Với Anh, đơ giản là được hát và hát cho các em nghe, các em là những mặt trời bé thơ !
Tôi, sáng hôm nay dậy sau khi dâng Lễ về, nhâm nhi bên ly cà phê đắng, tôi lại nghĩ về mình và nghĩ về hạnh phúc của tôi.
Hạnh phúc của tôi đơn sơ lắm ! Đơn giản chỉ là sáng sáng còn thức giấc và đứng trước Bàn Thờ để dâng Lễ tạ ơn Chúa, cầu nguyện cho mình, cầu nguyện cho người thân của mình.
Như sáng hôm nay, ý cầu nguyện của một Chị sống đời thánh hiến xin : “Xin Cha tạ ơn Chúa với Th hồng ân 60 năm được làm con Chúa nhé !”. Ý đặc biệt hơn nữa là cầu cho linh hồn Maria – bà nội của người thân thương trong gia đình – cùng với ý nguyện của bao người đính kèm mỗi ngày khi tôi đăng trên face-book.
Bên ly cà phê, bên bàn phím, tôi thầm tạ ơn Chúa ! Tạ ơn Chúa vì : “Chúa cho con còn sống đến ngày hôm nay”.
Rồi, tạ ơn Chúa vì, vì ... nhiều quá không kể xiết.
Như câu chuyện tối hôm qua, một người thân quen giúp tôi làm cái appstore Ủy Ban Giáo Dục Công Giáo nhờ tôi cầu nguyện cho linh hồn anh của người ấy vừa qua đời. Người thân quen đau đớn nói rằng không ngờ anh con bị bệnh lạ và anh con ra đi để lại 2 con còn nhỏ. Cũng tối hôm qua : “Cầu nguyện cho bà nội Maria. Bà nội em mới mất ạ !”.
Cuộc sống vô thường là vậy đó. Chả biết ngày nào Chúa gọi để rồi ngày nào mình còn sống là mình phải biết thưởng thức như thưởng thức ly cà phê vậy. Ly cà phê có vị ngọt, có vị đắng và mùi hương như trong cuộc đời. Nếu như biết thưởng thức sẽ cảm thấy tuyệt vời như thưởng thức đời ta.
Như ly cà phê, đời ta cũng có đủ mọi mùi cay đắng và hương. Cuộc sống của ta có lúc cũng đắng lắm và cũng có lúc ngọt lắm cùng mùi hương đặc trưng mà chỉ mình ta cảm. Tôi cũng thế, cay đắng ngọt bùi gì có đủ. Đời luôn luôn thăng trầm nhưng vẫn luôn xác tín rằng có Chúa ở kề bên.
Ngày mỗi ngày, thật đơn giản. Đơn giản đến mức không còn đơn giản hơn : Kinh Lễ, post kinh và các bài đọc cùng bài chia sẻ (tự viết) trong Thánh Lễ mỗi ngày cho ai đó thích đọc. Rồi có ý tưởng thì chắp bút cùng với những việc nhỏ nhặt trong ngày như chợ búa, cơm nước và lang thang đâu đó có thể để chung chia với những phận nghèo.
Và như thế, cuộc đời cứ vần xoay. Cứ sáng sáng có limousine mui trần với tiếng máy xe như xe tăng là biết có người ra nhận quan tài về lo cho người nghèo trong xóm. Cứ có dịp là xách xe lên và quẩy ở trong những nơi nghèo để chung chia chút gì đó cho những mảnh đời bất hạnh.
Sẽ thiếu nếu như không nhắc đến chuyện đi chợ cùng hang cùng ngõ hẽm. Đi chợ cũng có cái thú của đi chợ. Đi chợ, ta không chỉ ngửi được mùi tanh của cá, mùi hôi của đủ thứ tạp nhạp trong đời mà ta còn cảm nghiệm được những mảnh đời kham khổ. Có tiền thì còn có tiền thuê sạp nhưng cái kiểu đói khổ như Jrai thì lấy cái gì thuê sạp. Mà xét cho cùng thì có cái gì để mà thuê.
“Chợ” của Jrai là nải chuối, trái đu đủ, trái mãng cầu ... Họ đâu biết bán đâu. Họ đứng ở vệ đường để rồi ông đi qua bà đi lại ai thấy thì mua. Người tốt thì không trả giá vì nghĩ họ nghèo. Người chưa tốt thì ép giá đến tận cùng.
Vậy đó, bao nhiêu và bao nhiêu mảnh đời cơ khổ sống quanh tôi. Thấy được điều đó để thấy mình còn may mắn hơn họ. Và như vậy, tạ ơn Chúa vì Chúa đã cho mình may hơn họ.
Bệnh tật, đau khổ tinh thần và thể xác còn đó. Nhìn lên không bằng ai nhưng nhìn xuống vẫn may mắn hơn nhiều người để rồi tôi luôn cảm thấy mình hạnh phúc. Và, luôn xác định rằng mình nghèo để mình đón nhận từ lòng quảng đại của người khác cũng như tin rằng mình giàu để mình can đảm cho đi.
Thế đó ! Hạnh phúc của tôi đơn sơ là vậy. Chả có khả năng làm ông này bà nọ. Chả có khả năng làm lớn cũng như không giàu có. Chả có chức có quyền gì trong tay. Đơn giản là được sống và còn sống là hạnh phúc rồi.
Mỗi người chúng ta chọn hạnh phúc cũng như đưa ra chỉ số hạnh phúc của mình để rồi từ đó mình thấy mình hạnh phúc hay không.
Chỉ số hạnh phúc của tôi nó đơn giản để rồi tôi vẫn nghêu ngao :
Là la lá ! La la là la ! La là la.
Hạnh phúc quá đơn sơ đời tôi đâu có ngờ vì tôi đây quá khờ nhưng được nhờ Chúa thương.
Hạnh phúc quá đơn sơ đời tôi đâu có ngờ vì tôi đây lắm tội nhưng lòng Ngài thứ tha.
Là la lá ! La la là la ! La là la.
Mùng 7 Tết
Tác giả bài viết: Lm. Anmai, CSsR