TA ĐANG TÌM CHỈ SỐ NÀO TRONG ĐỜI SỐNG ?
Lâu ngày, anh em gặp nhau thì thường hỏi câu hỏi thường hỏi “Sao ! Dạo này khỏe không ?”
Câu hỏi “có khỏe không ?” là câu hỏi lịch sự và rất thường dùng. Thế nhưng rồi cha em kia nói với tôi :
Anh ơi ! Dạo này gặp nhau đừng hỏi có khỏe không hay cũng đừng hỏi chỉ số GDP. Nếu có hỏi thì phải hỏi “dạo này chỉ số hạnh phúc” được bao nhiêu ?
Nghe câu nói của cha em ngẫm nghĩ cũng hay. Ngoài đời, tiêu chí của cuộc sống rất cần để tìm và chạy theo đó là chỉ số GDP. Còn nhà tu thì có kinh doanh gì đâu để mà mong chỉ số GDP cao. Có chăng là chỉ số hạnh phúc.
Thật vậy ! Dù có đi tu hay sống bậc hôn nhân gia đình thì chỉ số hạnh phúc rất quan trọng. Chỉ số hạnh phúc của mỗi người dựa vào chính người đó cũng như chính gia đình hay cộng đoàn người đó đang sống.
Nếu như sống đời gia đình thì phải nói chỉ số hạnh phúc lệ thuộc vào chỉ số GDP. Dĩ nhiên là GDP trong gia đình đóng vai trò quan trọng nhưng quan trọng hơn cả đó chính là sự đóng góp tình yêu của mỗi cá nhân vào trong gia đình mới tăng được chỉ số hạnh phúc. Trong gia đình, dù GDP có phát triển cỡ nào đi chăng nữa mà tình yêu trong gia đình nhạt nhẽo thì gia đình đó cũng chả có gì là hạnh phúc.
Một người bạn khi còn làm bảo mẫu cho một trường mầm non chia sẻ : “Sau này mình mới biết rằng gia đình đứa bé đó đã tan vỡ. Gia đình bé giàu có. Sáng sáng được cha mẹ chở đến trường. Dần dần con bé mới kể là cha mẹ sống trong mái nhà nhưng phòng ai người đó ở, việc ai người đó làm. Con bé còn biết là nếu như cha mẹ ly dị thì mất thanh danh của dòng họ ...”.
Nghe chuyện kể đó mới thấy rằng chưa hẳn giàu có, thành đạt là gia đình đó đã hạnh phúc. Ngay như con bé con nó với tâm hồn trẻ thơ có sao nói vậy đã kể cho cô bảo mẫu biết tình trạng của gia đình.
Thật thế, với xu hướng sống của xã hội ngày hôm nay thì chỉ số hạnh phúc có khi lại tỷ lệ nghịch với chỉ số GDP. Chỉ vì cắm đầu cắm cổ đi tìm hoa lợi để rồi người ta bỏ mặc gia đình của họ.
Gia cảnh của cô bé quen thân cũng bi đát. Cô bé đi làm và rồi trong dịp đi chơi mới biết rằng gia đình của chủ không hạnh phúc. Hai vợ chồng và người con trai của chủ phải nói là giàu có. Có thể nói trong giới mua bán trang thiết bị y tế và dược phẩm có thể nói là có số má trên thị trường. Thế nhưng rồi 3 người 3 hướng khác nhau và kiểu như mạnh ai nấy sống. Tổng số mà gia đình đó theo như cô bé kể có thể lên đến ngàn tỷ.
Nghe kể xong lại cảm thấy tiếc nuối cho một gia đình. Rõ ràng rằng chỉ số GDP của họ cao đến mức nhiều người thèm và mơ cũng không có. Thế nhưng rồi chỉ số hạnh phúc của gia đình đó hoàn toàn nằm ở con số 0 bởi lẽ chả ai quan tâm đến ai dù rằng họ vẫn là vợ chồng và là con cái trong gia đình.
Một gia đình quen biết cũng chả khá hơn. Hai vợ chồng có với nhau 2 mặt con. Năm nay là kỷ niệm 25 năm ngày cưới nhưng có lẽ một nửa số năm ngày cưới là họ đã ly thân với nhau. Dù gia đình có điều kiện hay nói cách khác là giàu có nhưng mạnh ai nấy sống và mỗi người mỗi nẻo.
Nhìn thấy những gia cảnh như thế thấy được chỉ số hạnh phúc của những gia đình đó đang ở mức báo động.
Nhìn gia đình, ngó đến đời tu thấy cũng đâu đó những man mác buồn. Mới đây, một linh mục đã đưa lên trang cá nhân của mình với dòng chữ : “Xin anh chị em cầu nguyện cho các cộng đoàn tu vì trong các cộng đoàn có sự rạn nứt”.
Lời ngỏ của linh mục đó nói lên điều gì đó rạn nứt trong các cộng đoàn tu. Có những chia sẻ phải nói rằng khó để mà viết lên đây vì lẽ chả có hay ho gì để viết. Viết ra có khi bảo là soi mói hay sao lại viết ra những điều không nên viết đó. Và dĩ nhiên không thể nào viết được những thực tại của đời tu mà đâu đó đang xảy ra.
Cái câu chuyện cha xứ và cha phó sống cùng nhau nhưng 2 mâm là chuyện có thật chứ chả phải là chuyện thêu dệt. Câu chuyện giữa chị em trong cộng đoàn có điều này điều kia cũng là điều có thật. Đơn giản và dễ hiểu vì lẽ trong thân phận con người thì khó ai có thể tránh nỗi những yếu đuối của con người khi sống chung trong một giáo xứ hay một cộng đoàn. Chính vì vậy, ở nhà tu thì người ta sẽ không hỏi về chỉ số GDP nhưng hỏi về chỉ số hạnh phúc.
Thật sự ra mà nói, hạnh phúc hay không cũng là do sự hợp tác, cộng tác của mỗi người trong gia đình, trong cộng đoàn đó.
Tạ ơn Chúa, lời tuyên khấn trong Dòng Chúa Cứu Thế cũng là lời nhắc nhở hay nâng đỡ nhau trong đời sống cộng đoàn : “Nhờ Thánh Thần Cha hướng dẫn, con là ... tuyên khấn các lời khuyên Tin Mừng : Khiết tịnh, vâng phục và khó nghèo và lời thề bền đỗ trong Dòng Chúa Cứu Thế do Thánh Anphongsô thành lập. Nguyện xin ơn Thánh Chúa, sự trợ giúp của Đức Trinh Nữ Maria và sự hợp tác của anh em luôn luôn ở với con”.
“Sự hợp tác của anh em luôn luôn ở với con” rất quan trọng trong đời sống tu trì. Chưa nói đến làm việc, chỉ nói đến việc sống chung với nhau mà không có sự hợp tác e rằng đó là điều bất hạnh. Hạnh phúc hay không trong đời tu hay đời sống cộng đoàn cũng do chính bản thân của người đó xây đắp.
Ai nào đó rập đời mình theo mầu nhiệm Thánh Giá Chúa, ai nào đó bước theo Đức Kitô một cách chân thành thì sẽ vác thập giá đời mình trong hân hoan, bình an và hạnh phúc. Và ngược lại, nếu như để cái tôi của mình quá lớn cũng như kiêu ngạo thì sẽ không chịu đón nhận nhau cũng như hợp tác với nhau.
Trong đời sống gia đình cũng vậy. Để có một gia đình bình an và hạnh phúc thì mỗi thành viên trong gia đình phải hợp tác với nhau và nhất là phải yêu thương nhau. Khi không yêu thương và không hợp tác thì gia đình đó sẽ chả bao giờ có bình an và hạnh phúc.
Thật thế, để sự hợp tác của anh em luôn luôn ở với con và để được hạnh phúc thì mỗi người phải mở lòng ra cũng như nỗ lực để đóng góp phần của mình trong gia đình, trong cộng đoàn mà mình sinh sống.
Nhạc sĩ Xuân Hồng viết rất hay trong bài “Mùa Xuân bên cửa sổ” :
Ôi hạnh phúc đâu chỉ có cơm ngon và áo đẹp.Mùa xuân đâu chỉ có hoa thơm và nắng hồng. Ϲuộc đời còn cả ...những nụ hôn !
Xin đừng hiểu cũng như đừng nghĩ đến nụ hôn nam nữ hay nụ hôn của thể xác mà hãy nghĩ đến nụ hôn tinh thần và cao hơn nữa là thiêng liêng. Điều này Thánh Phaolô có nói “"Anh em hãy chào nhau trong cái hôn thánh thiện".
Vậy đó, Thánh Phaolô mời gọi mỗi chúng ta hãy chào nhau trong cái hôn thánh thiện, hãy yêu thương nhau. Khi chúng ta sống như vậy, chắc chắn lòng chúng ta sẽ bình an và hạnh phúc.
Thật thế, không phải hạnh phúc từ trên trời rơi xuống nhưng hạnh phúc có được do chính nổ lực sống của mỗi người chúng ta. Mỗi chúng ta hãy vượt qua giới hạn của chính mình và hãy góp phần hạnh phúc ngay trong gia đình, trong cộng đoàn mà mình sống.
Cuộc đời này qua đi rất nhanh và rất vội để rồi ngày mỗi ngày ta bớt đi hận thù ghen ghét mà thay vào đó là tha thứ và yêu thương. Nếu như không làm được điều gì tốt cho nhau thì cũng xin đừng làm điều gì xấu hại nhai. Nếu như không nói được lời yêu thương nhau thì xin cũng đừng nói lời xỉa sói làm tổn thương nhau.
Đi tìm chỉ số GDP hay chỉ số hạnh phúc vẫn là sự tự do và chọn lựa của mỗi chúng ta.