Sinh Nhật Đức Mẹ
Lm. Anmai, CSsR
2025-09-07T07:38:28-04:00
2025-09-07T07:38:28-04:00
https://hoidongmtgquinhon.org/suy-niem/sinh-nhat-duc-me-4360.html
https://dongtrinhvuongsaigon.org/uploads/news/2018_12/me-thien-chua-2019.jpg
MẾN THÁNH GIÁ QUI NHƠN
https://hoidongmtgquinhon.org/uploads/logonew.png
SINH NHẬT ĐỨC MẸ
Hôm nay, trong niềm hân hoan của toàn thể Hội Thánh, chúng ta cùng nhau tụ họp nơi đây để cử hành một biến cố vô cùng đặc biệt: Lễ Sinh Nhật Đức Trinh Nữ Maria. Đây là một ngày lễ mà chúng ta không chỉ mừng kỷ niệm ngày Mẹ được sinh ra cách đây hơn hai ngàn năm, mà còn là dịp để chúng ta chiêm ngắm Thiên Chúa đã thực hiện một chương trình cứu độ kỳ diệu như thế nào. Bình thường, khi chúng ta mừng sinh nhật của một ai đó, chúng ta thường chỉ nghĩ đến cá nhân người đó. Nhưng với Đức Mẹ Maria, ngày sinh của Mẹ lại mang ý nghĩa vượt xa một cá nhân. Mẹ Maria không chỉ là một con người vĩ đại, mà Mẹ còn là bình minh của ơn cứu độ, là cánh cửa mà qua đó Ngôi Lời Thiên Chúa bước vào trần gian. Khi Mẹ được sinh ra, đó là một lời khẳng định đầy hy vọng rằng lời hứa của Thiên Chúa đã được ứng nghiệm, rằng bóng tối của tội lỗi đã bắt đầu tan biến, và ánh sáng của ơn cứu độ đã rạng ngời trên khắp mặt đất. Thế nhưng, trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta lại nghe một đoạn văn có vẻ khô khan và khó hiểu: đó là bản gia phả của Chúa Giêsu Kitô. Một danh sách dài dằng dặc những cái tên, từ ông tổ Áp-ra-ham cho đến ông Giuse, chồng của bà Maria. Thoạt nghe, đoạn Tin Mừng này có thể khiến chúng ta cảm thấy buồn chán, thậm chí là lạc lõng, vì những cái tên ấy dường như chẳng có liên hệ gì đến cuộc sống của chúng ta. Thế nhưng, nếu chúng ta lắng nghe với một trái tim mở rộng, một trí tuệ được soi sáng, chúng ta sẽ khám phá ra rằng, chính trong bản gia phả khô khan ấy lại ẩn chứa một thông điệp tuyệt vời về lịch sử của ơn cứu độ, và về vị trí độc đáo của Đức Trinh Nữ Maria trong chương trình vĩ đại đó.
Thật vậy, đọc gia phả của Chúa Giêsu theo thánh Mátthêu, chúng ta có thể tự hỏi: tại sao thánh sử lại khởi đầu Tin Mừng của mình bằng một danh sách đầy những cái tên như thế? Có phải thánh Mátthêu muốn cho thấy Chúa Giêsu thuộc một dòng dõi cao quý, thuộc một gia đình danh giá chăng? Hay chỉ đơn giản là muốn chứng minh rằng Ngài là con cháu vua Đa-vít, đúng như lời tiên tri? Nếu chỉ nhìn vào bề mặt, bản gia phả này chỉ là một chuỗi các sự kiện sinh đẻ, nối tiếp nhau qua hàng trăm năm. Tên ông A sinh ông B, ông B sinh ông C… và cứ thế cho đến Giuse. Thoạt nhìn, đây là một chuỗi các tên tuổi rất đỗi bình thường, thậm chí một số nhân vật còn mang trong mình những câu chuyện không mấy đẹp đẽ. Và thế nhưng, chính sự bình thường đó lại là điểm làm nên sự vĩ đại của nó. Bản gia phả này không chỉ là một danh sách các tên tuổi, mà nó còn là một cuốn lịch sử tóm tắt về dân tộc Israel. Nó là câu chuyện về những con người, có thánh thiện lẫn tội lỗi, có vinh quang và cũng có đau khổ, có niềm vui và cả những nỗi buồn. Nó là câu chuyện về một dòng tộc được Thiên Chúa chọn lựa và đồng hành, với lời hứa của Ngài trải dài qua bao thế hệ. Mỗi cái tên trong bản gia phả ấy đều là một mắt xích quan trọng trong chuỗi lịch sử cứu độ mà Thiên Chúa đã chuẩn bị từ ngàn xưa. Thánh Mátthêu đã khéo léo đặt bản gia phả này ngay ở phần mở đầu của Tin Mừng, nhằm khẳng định rằng Đức Giêsu Kitô không phải là một nhân vật xuất hiện ngẫu nhiên. Ngài là đỉnh cao của một dòng dõi, là lời hứa đã được thực hiện, là Thiên Chúa làm người để cứu độ con người. Ngài không xa lạ với lịch sử nhân loại, trái lại, Ngài là trung tâm và là ý nghĩa của toàn bộ lịch sử đó.
Một điều rất độc đáo mà chúng ta cần lưu ý là sự hiện diện của bốn người phụ nữ ngoại tộc trong bản gia phả này. Đó là Ta-ma, Ra-kháp, Rút, và vợ ông U-ri-gia (tức Bát-she-ba). Trong một xã hội gia trưởng và khắt khe như xã hội Do Thái, việc nhắc đến tên những người phụ nữ, đặc biệt là những người có hoàn cảnh phức tạp và là người ngoại tộc, là một điều vô cùng bất thường. Thánh Mátthêu đã có chủ ý khi đưa họ vào gia phả. Ta-ma đã dùng mưu kế để có con với bố chồng; Ra-kháp là một kỹ nữ thành Jericho; Rút là một người phụ nữ Moabite, dân tộc bị cấm bước vào đền thờ; và vợ ông U-ri-gia đã ngoại tình với vua Đa-vít. Những câu chuyện này cho thấy rằng dòng dõi của Chúa Giêsu không phải là một dòng dõi hoàn hảo, không phải là một dòng dõi chỉ gồm những người thánh thiện và đạo đức. Ngược lại, nó là một dòng dõi của con người, với tất cả những yếu đuối, những sai lầm và những tội lỗi. Và chính trong dòng dõi ấy, Thiên Chúa vẫn tiếp tục thực hiện chương trình của Ngài. Ngài không ngại ngần khi bước vào lịch sử tội lỗi của nhân loại để biến đổi nó. Sự hiện diện của những người phụ nữ ngoại tộc này cũng là một dấu chỉ cho thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa không chỉ dành riêng cho dân Do Thái, mà còn dành cho toàn thể nhân loại. Đây là một sự chuẩn bị cho một chương trình cứu độ phổ quát, mà đỉnh cao của chương trình đó chính là Chúa Giêsu Kitô. Và cũng chính trong dòng dõi không hoàn hảo này, một người phụ nữ tuyệt vời đã được sinh ra: Đức Trinh Nữ Maria. Mẹ là đỉnh cao của dòng dõi loài người, là bông hoa tinh tuyền, không chút tì ố, được Thiên Chúa chuẩn bị để mang Ngôi Lời nhập thể.
Trong khi Tin Mừng hôm nay chỉ nói về gia phả của Chúa Giêsu, mà không trực tiếp đề cập đến ngày sinh của Đức Mẹ, thì truyền thống lâu đời của Hội Thánh đã cất tiếng hát vang để mừng ngày trọng đại này. Lễ Sinh Nhật Đức Mẹ không được ghi lại trong Kinh Thánh, nhưng nó có nguồn gốc từ những truyền thống cổ xưa của Hội Thánh, đặc biệt là từ một tài liệu được gọi là “Tiền Tin Mừng của thánh Giacôbê,” một tài liệu được viết vào thế kỷ thứ II. Theo truyền thống này, thân phụ và thân mẫu của Đức Mẹ là thánh Gioakim và thánh Anna, những người đã lớn tuổi nhưng vẫn chưa có con. Hai ông bà đã sống một cuộc đời đạo đức và công chính, nhưng sự son sẻ lại là một nỗi đau lớn và là một điều đáng xấu hổ trong xã hội Do Thái thời bấy. Họ đã dâng lời cầu nguyện tha thiết và bền bỉ, xin Thiên Chúa ban cho một mụn con. Lời cầu nguyện của họ đã được nhậm lời một cách kỳ diệu, và từ đó, Đức Trinh Nữ Maria đã được sinh ra. . Chính vì được sinh ra từ lời cầu nguyện và sự can thiệp đặc biệt của Thiên Chúa, mà ngày sinh của Mẹ Maria đã trở thành một dấu chỉ của niềm hy vọng. Nó không chỉ là sự kiện đơn thuần của một gia đình, mà còn là sự kiện của toàn bộ nhân loại. Ngày sinh của Mẹ Maria là ngày khởi đầu của một cuộc đời đầy đặc ân, được chuẩn bị từ thuở đời đời để trở thành Mẹ Thiên Chúa. Hội Thánh đã công nhận và tôn vinh ngày này như một ngày lễ trọng đại, vì đó là ngày mà Thiên Chúa đã bắt đầu thực hiện một kế hoạch cứu độ đầy tình yêu thương và sự bất ngờ.
Đức Mẹ Maria, người đã được sinh ra từ một cuộc đời cầu nguyện và trông chờ của cha mẹ mình, là sự khởi đầu mới cho lịch sử loài người. Mẹ là người duy nhất trong toàn bộ lịch sử nhân loại được sinh ra để trở thành Mẹ Thiên Chúa, được ban đặc ân Vô Nhiễm Nguyên Tội ngay từ thuở sơ sinh. Toàn bộ cuộc sống của Mẹ, từ ngày sinh ra cho đến ngày về trời, đều là một lời vâng phục tuyệt đối đối với Thánh Ý Thiên Chúa. Ngày hôm nay, chúng ta mừng sinh nhật của Mẹ Maria, chúng ta không chỉ mừng sinh nhật của một cá nhân, mà còn là mừng sinh nhật của niềm hy vọng. Mẹ Maria là bằng chứng sống động cho thấy Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi con người. Ngài đã lắng nghe lời cầu xin của một đôi vợ chồng già, và Ngài đã chọn một cô gái bé nhỏ từ một ngôi làng hẻo lánh để làm Mẹ của Con Ngài. Mẹ Maria là bông hoa đã hé nở trong dòng dõi của tội lỗi, báo hiệu một Mùa Xuân mới của ơn cứu độ đã đến.
Đoạn cuối của bài Tin Mừng hôm nay lại chuyển sang một câu chuyện khác, một câu chuyện đầy kịch tính và ý nghĩa: câu chuyện về thánh Giuse, người chồng công chính của Mẹ Maria. Khi biết Mẹ đã mang thai do quyền năng Chúa Thánh Thần, ông Giuse, một người công chính và nhạy cảm, đã rơi vào một tình huống khó xử. Ông có thể đã tố giác Mẹ, nhưng vì yêu thương và không muốn Mẹ phải chịu xấu hổ, ông đã quyết định bỏ Mẹ cách kín đáo. Hành động này cho thấy ông là một người có lòng tốt và đầy lòng trắc ẩn. Thế nhưng, Thiên Chúa đã không để ông Giuse phải hành động một mình. Sứ thần Chúa đã hiện ra với ông trong giấc mộng, giải thích mọi sự và trấn an ông: "Này ông Giu-se, con cháu Đa-vít, đừng ngại đón bà Ma-ri-a vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần." Trong câu chuyện này, chúng ta thấy một điều vô cùng đặc biệt. Mẹ Maria, người Mẹ đã chấp nhận lời Sứ thần truyền tin với một lời "xin vâng" tuyệt đối, lại im lặng một cách đầy khiêm nhường. Mẹ không lên tiếng giải thích với Giuse, vì Mẹ tin tưởng vào Thiên Chúa. Mẹ biết rằng Thiên Chúa sẽ có cách của Ngài để giải quyết mọi sự. Và quả thật, Thiên Chúa đã dùng chính sự công chính và lòng tốt của Giuse để bảo vệ Mẹ.
Sự kiện này dạy chúng ta về đức tin và lòng tín thác tuyệt đối của Mẹ Maria. Mẹ tin tưởng rằng nếu Thiên Chúa đã bắt đầu một công việc, Ngài sẽ hoàn thành nó. Mẹ đã phó thác hoàn toàn cuộc đời mình cho Thiên Chúa, ngay cả trong những giây phút khó khăn, tưởng chừng như không có lối thoát. Mẹ đã không bận tâm lo lắng về danh dự của mình, mà chỉ bận tâm đến việc hoàn thành Thánh Ý Thiên Chúa. Và nhờ lời "xin vâng" đó của Mẹ Maria, ơn cứu độ đã được thực hiện. Sứ thần đã nói với Giuse rằng: "Bà sẽ sinh con trai và ông phải đặt tên cho con trẻ là Giêsu, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ." Cái tên Giêsu có nghĩa là "Thiên Chúa cứu độ". Và chính nhờ sự khiêm tốn, sự vâng phục của Mẹ Maria, mà Đấng Cứu Thế đã đến với nhân loại. Mẹ đã làm tròn sứ mạng của mình, trở thành "hòm bia Thiên Chúa" mới, mang Ngôi Lời đến cho trần gian.
Anh chị em thân mến, ngày hôm nay, khi chúng ta nhìn vào cuộc sống của chính mình, chúng ta thấy rằng chúng ta cũng là một phần của "gia phả" loài người. Trong đó có cả những điều tốt đẹp và cũng có cả những điều xấu xa. Chúng ta cũng mang trong mình những yếu đuối, những sai lầm và những tội lỗi. Thế giới mà chúng ta đang sống cũng đầy rẫy những thách thức, những cạm bẫy và những lo toan. Thế nhưng, câu chuyện của Đức Trinh Nữ Maria, người đã được sinh ra để trở thành Mẹ của Thiên Chúa, mang đến cho chúng ta một niềm hy vọng lớn lao. Nó cho chúng ta thấy rằng, Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi chúng ta. Ngài vẫn đang hành động trong lịch sử, ngay cả trong những câu chuyện tưởng chừng như tầm thường và đầy rẫy tội lỗi. Mỗi người chúng ta đều được mời gọi để trở thành một "bông hoa" trong sạch, nở rộ trong "gia phả" của mình. Chúng ta có thể không được sinh ra trong một hoàn cảnh đặc biệt như Đức Mẹ, nhưng chúng ta vẫn có thể sống một cuộc đời đặc biệt nhờ ân sủng của Thiên Chúa. Chúng ta có thể học nơi Mẹ Maria sự khiêm tốn để đón nhận Thiên Chúa vào cuộc đời mình, sự vâng phục để làm theo Thánh Ý Ngài, và niềm tin để phó thác tất cả cho Ngài.
Ngày lễ Sinh Nhật Đức Mẹ hôm nay là một lời mời gọi cho chúng ta, những người con của Mẹ, hãy sống một cuộc đời đẹp lòng Chúa. Chúng ta hãy noi gương Mẹ, luôn hướng về Thiên Chúa, và luôn sống trong sự thanh sạch của tâm hồn. Chúng ta hãy trở thành những chứng nhân của tình yêu và lòng thương xót của Chúa trong thế giới hôm nay. Khi chúng ta khép lại Thánh Lễ hôm nay, chúng ta hãy mang theo niềm hân hoan và hy vọng của ngày Lễ Sinh Nhật Đức Mẹ. Chúng ta hãy nhớ rằng, ngày Mẹ được sinh ra không chỉ là một sự kiện trong quá khứ, mà nó là một dấu chỉ sống động cho thấy Thiên Chúa đang hành động trong lịch sử của chúng ta. Mẹ Maria là Mẹ của chúng ta. Mẹ là người đã mở lòng ra để đón nhận Thiên Chúa, và Mẹ cũng là người đã dạy chúng ta cách để đón nhận Ngài. Chúng ta hãy phó thác cuộc đời mình cho Mẹ, để Mẹ dắt tay chúng ta đến với Chúa Giêsu, Con của Mẹ. Chúng ta hãy cầu xin Mẹ Maria, người đã được sinh ra để mang lại niềm vui cho toàn thể nhân loại, xin Mẹ cầu bầu cùng Chúa cho chúng ta, để chúng ta cũng được sống một cuộc đời thánh thiện, một cuộc đời đẹp lòng Chúa, và một ngày nào đó, chúng ta cũng được sum họp với Mẹ và với Chúa trên Thiên Đàng. Lạy Mẹ Maria, chúng con xin dâng lên Mẹ cuộc đời chúng con, những vui buồn, những hy vọng và cả những thất bại. Xin Mẹ che chở và gìn giữ chúng con, để chúng con luôn sống xứng đáng là con của Mẹ. Amen.

Tác giả bài viết: Lm. Anmai, CSsR