Sau đó, đoàn tiếp tục lên đường đến Giáo xứ Mằng Lăng. Chặng đường này lại càng gian nan khi tuyến đường chính phải đi qua cầu Lò Gốm – cây cầu đã bị đánh sập sau trận lụt. Trên con đường dẫn vào Giáo xứ, hình ảnh miền quê tiêu điều, tan hoang sau lũ lụt với rác rưởi, cành khô, quần áo, vật dụng cá nhân, đồ đạc bám đầy hàng rào, cho thấy mực nước lũ đã dâng rất cao, nhấn chìm mọi thứ trong biển nước và làm vỡ vụn sự yên bình vốn có, khiến lòng người không khỏi xót xa. Tuy nước lũ đã rút, nhưng bùn đất vẫn còn ngập lầy lội, cùng những vật dụng, tường rào, cây cối bị cuốn đổ nằm ngổn ngang, càng tăng thêm vẻ u tối của buổi chiều xám trời. Mưa mỗi lúc một nặng hạt. Trên gương mặt người dân – già trẻ, lớn bé – đều hằn rõ sự mệt mỏi và xơ xác.