Cơn bão Kalmaegi tàn phá dữ dội chỉ trong 1 đêm, nhưng sáng hôm sau, trời quang mây tạnh, ánh mặt trời rực rỡ như hôm qua chẳng có chuyện gì xảy ra. Còn cơn lũ đi qua, nó không chỉ cuốn trôi tài sản, nhà cửa, hoa màu, gia súc gia cầm..., mà còn cuốn trôi biết bao sinh mạng, chưa kể đến dịch bệnh hậu lũ.
Tôi xem nhiều tin tức, nhiều hình ảnh, nhưng thật, giờ tôi mới có thể cảm được cái lạnh lẽo, đau thương, mất mác... của những bà con vùng lũ lụt. Tôi chỉ cảm thôi đã thấy nhói lòng, làm sao có thể xoa dịu những cơn đau quặng thắt của chính họ!...???