Lấy cái đà trong mắt Đại Ca trước hen !

Thứ năm - 09/09/2021 23:05 798 0



LẤY CÁI ĐÀ TRONG MẮT ĐẠI CA TRƯỚC HEN !

         
Lâu lâu nghe lại câu chuyện cái đà và cọng rác !
         
Khen Thầy Giêsu cũng như nói nước biển nó mặn hay Trung Quốc đông dân. Thầy Giêsu quả là siêu sao, quả là siêu nhà giáo, siêu luân lý, siêu đạo lý.
         
Qua hình ảnh đơn giản cái xà và cái đà cho ta ít nhiều suy nghĩ.
         
Thường, ở đời, người ta dễ thấy người khác hơn là thấy mình. Đơn giản là mắt có thể thấy những điều trước mắt họ, còn sau lưng họ có biết bao nhiêu vết hằn mà họ không hề biết.
         
Câu chuyện giáo dục khác cũng dễ hiểu về chuyện thấy cái xấu của người khác :
         
 Một hàng người xếp hàng. Mỗi người đeo sau lưng của mình một túi "hậu quả" của mình. Và rồi ngươi này cứ chê của người đứng trước mình là không thơm. Thế nhưng rôi họ đâu biết cái túi của họ mà người đứng đàng sau phải ngửi và khó chịu đến mức nào.
         
Câu chuyện ví von như là tật xấu của mỗi người vậy. Mình chỉ thấy cái xấu của người khác còn mình thì không thấy cái xấu của mình.
         
Dân gian vẫn nói với nhau : Chuột chù chê khỉ rằng hôi ! Khỉ quay lại bảo cả họ mày thơm !
         
Khỉ và chuột chù "thơm" như thế nào thì chắc chắn mọi người đều biết. Ấy vậy mà chuột chê khỉ ! Khỉ nghe thế khen lại.
         
Trong cuộc sống của ta cũng vậy. Có khi ta là cả một con chuột chù vậy mà ta lại chê cái đám khỉ khác.
         
Những ngày này, trên nhiều trang mạng, ta lại thấy người ta bươi móc, thóa mạ người khác một cách không thương tiếc. Có bao nhiêu lời xấu và ác người ta dành cho nhau một cách nhiệt tình.
         
Tưởng nghĩ có bao giờ những người thóa mạ người khác biết nhìn lại cuộc đời của mình hay không ? Nêu mình trong sạch đủ thì mình hãy bươi móc người khác. Khi mình mạnh tay to miệng lên án người khác thì hãy coi chừng và cẩn thận khi người khác lại moi mình ra thì khó xử.
         
Ở đời mà ! 70 chưa gọi là lành nên chăng ta đừng bao giờ thốt ra lời độc địa hay thóa mạ bất cứ một ai. Những kẻ hùa theo ai đó để thóa mạ người khác xem chừng cũng vô minh, cũng không nhận biết mình.
         
Ở đời ! Ai nói mình sạch tội, ai nói mình không tội !
         
Đến như thánh vẫn còn có quá khứ mà ! Thánh nhân nào cũng có quá khứ và tội nhân nào cũng có tương lai. Chính vì thế, nên chăng là con người ta phải có lòng nhân nghĩa nghĩa là biết bao dung cho người khác. Ta được mời gọi sống bao dung chứ không phải là sống bung dao vào người khác.
         
Chuyện biết mình biết ta như câu nói biết người biết ta trăm trận trăm thắng là vậy. Mình cần phải biết mình là ai trong cái cõi tạm này.
         
Tâm tình của Thánh Augustinô thật là hay : "Nguyện xin cho con biết Chúa ! Và xin cho con biết con ! Để con được gặp gỡ Chúa ! Và con tìm lại chính con.
         
 Augustino đã để ra một khoảng thời gian dài để sống cho và sống với bản năng. Đến khi tỉnh ngộ thì với Ngài tất cả đều là hư vô mà thôi.
         
Ta cũmg vậy, ta cần biết mình là ai, ta biết mình đang sống để làm gì và cuộc sống tương lai sẽ ra sao.
         
Câu chuyện cái xà và cọng rác là câu chuyện hay nhắc nhở cho chúng ta về đạo lý làm người.
         
Người quen nhắn đùa : "Cha ơi ! Gỡ hoài mà không ra (cái đà) thì sao Cha ?"
         
Nếu gỡ không ra thì chịu thua thôi ! Khi gỡ không ra cái đà thì người ta cứ vô tư để moi cái rác như những ai không sáng mắt đủ để moi móc người khác trong cuộc đời vậy.
         
Để cho được sáng mắt và nhất là cho lòng được bình an thanh thản, nên chăng mỗi người chúng ta hãy như lời Chúa Giêsu nhắc nhở : "Hãy lấy cái đa trong mắt ngươi ra trước đã".
         
Hay như hiểu đơn giản là : Đại ca ơi ! Chịu khó lấy cái đà trong mắt đại ca xong rồi thì hãy lấy cái rác trong mắt em nhé !

 

 

Tác giả bài viết: Lm. Anmai, CSsR

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Tuyển tập Mục Đồng
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây