(Chút tâm tình bên Hang đá “Đức Mẹ Mã Vôi”, Đức Bình – Tịnh Sơn)
Đời con nắng hạ Mẹ ơi!
Mẹ cho gió mát chia vơi giọt nồng.
Đường về mây có theo không?
Mẹ giăng tà áo bóng hồng con che.
Đêm buồn ngân mãi tiếng ve
Mẹ ru theo gió lòng nghe chạnh lòng...
Dặm dài con bước long đong
Mẹ tay nâng đỡ tay vòng yêu thương.
Bơ vơ bóng hạc bên đường
Thương con đâu nỡ, Mẹ nhường ánh sao.
Hoen mi mắt ướt lệ trào
Mẹ thêm hơi ấm thêm vào tình yêu.
Bâng khuâng bên bóng trời chiều
Mẹ xua tăm tối, Mẹ dìu bước đi.
Con buồn Mẹ có vui chi
Với con tình Mẹ chẳng khi nhạt nhòa...
Tim hồng con bỗng nở hoa
Mẹ ơi! Có Mẹ chan hòa niềm mơ!
Trời mai muôn thuở mong chờ,
Mẹ là “Suối mát”, “Nguồn Thơ”, dâng đầy !