Đi tu là một hồng ân
Lm. Anmai, CSsR
2024-11-09T03:42:04-05:00
2024-11-09T03:42:04-05:00
https://hoidongmtgquinhon.org/doi-tu/di-tu-la-mot-hong-an-3533.html
https://hoidongmtgquinhon.org/image/pic/2023-08-23-anh-khan045.JPG
MẾN THÁNH GIÁ QUI NHƠN
https://hoidongmtgquinhon.org/uploads/logonew.png
ĐI TU LÀ MỘT HỒNG ÂN
Đời tu không chỉ là một chọn lựa hay một trách nhiệm, mà còn là một hồng ân lớn lao mà Thiên Chúa ban tặng cho những ai Ngài kêu gọi. Khi một người chọn bước vào đời tu, họ không chỉ dâng hiến cuộc đời mình cho Thiên Chúa mà còn chấp nhận sống một cuộc sống hoàn toàn khác biệt. Đó là một hành trình từ bỏ những ước mơ và khát vọng cá nhân để sống trọn vẹn cho ý định của Chúa và phục vụ tha nhân. Đi tu là một hồng ân vì chỉ khi được Chúa chọn gọi, một người mới có thể nhận được đủ sức mạnh, niềm vui và ân sủng để dấn thân trong hành trình thánh thiện này.
Hồng ân của đời tu trước hết nằm ở việc người tu sĩ được kêu gọi để gần gũi với Thiên Chúa, sống mỗi ngày trong tình yêu và lòng thương xót của Ngài. Cuộc sống tu trì giúp người tu sĩ sống trong cầu nguyện, tĩnh lặng và suy niệm Lời Chúa. Họ có cơ hội để đào sâu mối quan hệ cá nhân với Chúa qua những giờ cầu nguyện, các nghi thức thánh lễ và qua đời sống cộng đoàn. Sống trong bầu không khí thiêng liêng, người tu sĩ cảm nhận được sự hiện diện của Thiên Chúa trong từng khoảnh khắc và từ đó nhận thấy rõ hơn ý nghĩa của đời sống đức tin.
Đi tu là được mời gọi để hoàn toàn phó thác cho Chúa, tìm kiếm hạnh phúc và an ủi trong tình yêu của Ngài. Hồng ân lớn lao của đời tu là được sống mỗi ngày với một niềm tin tuyệt đối vào Thiên Chúa, đặt tất cả hy vọng và sức mạnh nơi Ngài. Người tu sĩ không phải lúc nào cũng cảm thấy dễ dàng, nhưng nhờ tình yêu của Chúa, họ được củng cố niềm tin và được dẫn dắt trên con đường của mình.
Một trong những hồng ân quý giá khác của đời tu là cơ hội để phục vụ. Bằng việc dâng hiến cuộc đời mình cho Thiên Chúa, người tu sĩ cũng cam kết dấn thân cho tha nhân, cho những người kém may mắn, những người đau khổ và cần đến sự trợ giúp. Qua các công việc phục vụ như chăm sóc người bệnh, dạy dỗ, hướng dẫn giới trẻ, hoặc loan báo Tin Mừng, người tu sĩ thực thi tình yêu của Thiên Chúa và lan tỏa lòng thương xót của Ngài đến mọi người.
Đời tu là một hành trình mà mỗi ngày đều là một lời mời gọi sống yêu thương và bác ái. Điều này không chỉ mang lại niềm vui và sự an ủi cho người tu sĩ, mà còn giúp họ nhìn thấy ý nghĩa sâu sắc trong đời sống dâng hiến của mình. Mỗi người mà họ giúp đỡ là một cơ hội để họ phục vụ Chúa, để sống và thực hiện lời Ngài dạy về tình yêu thương và lòng trắc ẩn.
Cuộc sống tu trì còn là một hồng ân lớn lao khi người tu sĩ được sống trong một cộng đoàn đức tin. Cộng đoàn là nơi mà các tu sĩ cùng nhau cầu nguyện, chia sẻ, nâng đỡ và cùng nhau bước đi trong hành trình đức tin. Họ không đơn độc trên hành trình của mình, mà có những người anh chị em, những người cùng chung lý tưởng, sẵn sàng chia sẻ gánh nặng và niềm vui trong đời sống tu trì. Đây là hồng ân mà không phải ai cũng có được, vì cuộc sống tu trì đòi hỏi một sự kết nối chặt chẽ với cộng đoàn, với các anh chị em khác trong Chúa.
Sống trong cộng đoàn cũng là cơ hội để người tu sĩ thực hành những đức tính như kiên nhẫn, lắng nghe và khiêm nhường. Đôi khi, sự khác biệt trong suy nghĩ, tính cách có thể tạo ra những khó khăn, nhưng chính qua những thử thách ấy, người tu sĩ học được cách yêu thương, tha thứ và thấu hiểu người khác. Sự hỗ trợ và tình thương trong cộng đoàn là nguồn động viên lớn lao, giúp người tu sĩ mạnh mẽ hơn trong đời sống đức tin và sự phục vụ của mình.
Đi tu là một hồng ân, nhưng cũng là một cuộc hành trình tự vấn và hoàn thiện bản thân. Người tu sĩ không ngừng tìm cách loại bỏ những yếu đuối, hạn chế của mình để sống gần gũi hơn với Chúa và yêu thương tha nhân cách chân thành hơn. Những đòi hỏi của đời tu như từ bỏ bản thân, sống đức khó nghèo, khiết tịnh và vâng phục, chính là cách mà người tu sĩ tôi luyện bản thân, hoàn thiện bản thân.
Cuộc hành trình này đòi hỏi người tu sĩ không ngừng tự vấn lương tâm, nhận ra những khuyết điểm, những giới hạn để dần dần thay đổi, sống phù hợp hơn với lý tưởng dâng hiến. Đây là một hồng ân lớn lao bởi nhờ đời tu, người tu sĩ có cơ hội để ngày càng hoàn thiện hơn, hướng về Chúa và trở thành nhân chứng sống động cho tình yêu của Ngài.
Đi tu là một hồng ân vì nó mang lại sự bình an sâu sắc cho người tu sĩ. Bình an ấy đến từ việc người tu sĩ ý thức rằng cuộc đời mình thuộc về Thiên Chúa, rằng mọi niềm vui, nỗi buồn, thành công hay thất bại đều là ý muốn của Ngài. Trong sự phó thác và dâng hiến trọn vẹn đó, người tu sĩ tìm thấy một niềm an ủi và hạnh phúc mà thế gian không thể đem lại.
Sống trong niềm hy vọng vào tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa, người tu sĩ có thể đương đầu với mọi khó khăn trong cuộc sống. Họ biết rằng cuộc đời mình không phải để tìm kiếm vinh quang hay lợi ích cá nhân, mà là để phục vụ và làm sáng danh Chúa. Niềm hy vọng vào sự sống đời sau, vào phần thưởng dành cho những người theo Chúa càng làm cho cuộc sống tu trì trở nên có ý nghĩa và tràn đầy động lực.
Đi tu là một hồng ân lớn lao mà không phải ai cũng được ban tặng. Đời tu không chỉ là một chọn lựa, mà là một hành trình thiêng liêng, đầy thử thách nhưng cũng đầy niềm vui, bình an và hy vọng. Những người tu sĩ đã đáp lại tiếng gọi của Chúa bằng cách sống cho Ngài và cho tha nhân, từ bỏ bản thân để trở nên khí cụ tình yêu của Chúa trong thế gian.
Dù là đời sống cầu nguyện, đời sống phục vụ hay đời sống cộng đoàn, tất cả đều là những ân sủng mà Thiên Chúa dành riêng cho những người Ngài kêu gọi. Đi tu là một hành trình của tình yêu và lòng tri ân, là cơ hội để một người biến cuộc đời mình thành một chứng tá sống động cho tình yêu của Thiên Chúa, và cũng là một lời nhắc nhở cho mọi người về sự hiện diện của Chúa trong cuộc đời.
Tác giả bài viết: Lm. Anmai, CSsR