Tâm sự đời tu
Người tu là một chứng nhân. Đời tu là một đời làm chứng. Tôi làm chứng rằng : Tôi ở lại trong Chúa Giêsu, và tôi giới thiệu Chúa Giêsu với mọi người bằng đời sống của tôi.
Hướng tu của tôi là như vậy. Thực chất đời tu của tôi là như thế.
Nhiều huấn đức đã giúp tôi tu cho tốt. Nhiều luật lệ đã bảo vệ tôi tu cho chắc chắn.
Nhưng, nếu được phép nhìn đời tu của tôi theo kinh nghiệm đúc kết một cách tư riêng và đơn giản, thì tôi xin nêu lên ba điểm sau đây. Chia sẻ này mang tính cách thân mật.
1/ Hằng ngày đi vào cõi tĩnh mạc nội tâm, để gặp gỡ Chúa Giêsu
Chúa Giêsu đã phán : “Hãy ở lại trong Thầy” (Ga 15,4). Tôi nghe lời đó từ sách Phúc Âm, từ phép Thánh Thể. Nhưng lạ thay, lời đó vẫn thầm phát xuất từ nội tâm tôi. Bắt đầu thì tôi tin. Dần dà tôi cảm nghiệm lời đó là một thực tế. Sau cùng tôi nếm được vị ngọt thiêng liêng của lời đó. Đúng là Chúa Giêsu hiện diện trong nội tâm tôi. Người hiện diện như một người yêu tha thiết. Người gọi tôi. Người đợi tôi. Người ở trong cõi nội tâm tôi một cách tĩnh lặng âm thầm.
Để gặp Người trong đó, tôi phải khao khát. Khao khát này sẽ giúp tôi bỏ lại những bận tâm không cần thiết.
Thực tế tôi thấy tôi bị kéo níu bởi nhiều ồn ào. Nhiều ồn ào chỉ làm tôi mất sự bình an. Vì thế, tôi nhờ Chúa Thánh Thần giúp tôi gỡ bỏ mọi vướng víu trong trí khôn, trí nhớ, trí vẽ, tình cảm. Khi tôi thực tình cậy tin Chúa Thánh Thần, tôi sẽ được dẫn vào cõi nội tâm tĩnh mạc.
Chúa Giêsu ngự đó. Điều gây trong tôi ấn tượng rõ nhất và mạnh nhất là gì ? Thưa là thấy Chúa Giêsu như Đấng Cứu độ giàu tình yêu thương xót. Tình yêu thương xót này tỏa sáng dịu dàng, dọi vào bề sâu của lòng tôi. Nhờ đó tôi nhận biết mình phần nào về mặt yếu đuối, tội lỗi. Nhưng tình yêu thương xót Chúa như máu sẵn sàng tràn vào tôi, để rửa, để biến đổi, để trao ban cho sự hiệp thông vào đời sống Thiên Chúa. Đó là bước đầu. Tôi cần bước thêm.
2/ Hằng ngày cần năng cầu nguyện nội tâm, để được sống mật thiết với Chúa Giêsu
Gặp gỡ Chúa Giêsu trong nội tâm là một hồng ân. Nhưng hồng ân đó sẽ chỉ phát triển được, nếu tôi năng cầu nguyện với Chúa trong nội tâm tôi với niềm tin này : “Trong Người tôi được sai đi” (Ga 17,18).
Tôi để ý cầu nguyện nội tâm những thời gian ngoài thời giờ cầu nguyện theo luật
Thời giờ ngoài là những khi tôi làm việc ở bàn giấy, trong các tiếp xúc, và với những việc thuộc về cuộc sống đời thường. Những thời giờ đó, nếu so với thời giờ cầu nguyện theo luật, thì sẽ dài hơn gấp bội. Tuy không thuộc giờ cầu nguyện theo luật, tôi cũng cần và cũng có thể cầu nguyện trong thời giờ đó.
Tôi sẽ đi vào nội tâm một cách mau lẹ, nhẹ nhàng. Tại đó tôi sẽ cầu nguyện với Chúa Giêsu bằng những lời tâm sự vắn tắt.
Mục đích chính không phải là để xin ơn này ơn nọ, mà là để tôi luôn được thuộc về Chúa. Nhất là để các việc tôi làm, các lời tôi nói luôn phát xuất từ ý hướng ngay lành. Thiếu vắng sự năng cầu nguyện nội tâm, tôi dễ làm các việc tôn giáo theo kiểu dịch vụ. Trái lại, với việc năng cầu nguyện nội tâm, tôi thấy tôi có lửa thiêng trong lòng, có hồn Phúc Âm trong lời nói và thái độ sống.
Cầu nguyện nội tâm sẽ cho tôi cảm thấy mọi lời Chúa phán xưa về Người trở nên sống động. Thí dụ :
Người là bánh hằng sống (Ga 6,50-51).
Người là ánh sáng (Ga 8,12).
Người là Chúa chiên lành (Ga 10,11).
Người là cửa (Ga 10,9).
Người là cây nho (Ga 15,1).
Người là nước hằng ban sự sống (Ga 7,37-39).
Người là Đấng Cứu thế (Mt 16,17).
Người là đường, là sự thực và là sự sống (Ga 14,6).
Nhờ năng cầu nguyện nội tâm, tôi nhận ra Chúa Giêsu hiện diện trong đời tu của tôi với những hình ảnh rất thường. Tôi sống Lời Chúa, nhưng thực ra là sống với chính Người. Đời tu của tôi là một chuyện tình thân mật giữa Người và tôi. Chuyện tình này là một hành trình đổi mới tôi.
3/ Hằng ngày trở nên bé mọn nội tâm, để đón nhận ơn đổi mới
Đối với người tu, sự đổi mới chính mình là rất quan trọng. Sự đổi mới này sẽ thực hiện không phải chỉ một lần, mà là mọi ngày.
Đổi mới nói đây là luôn cảnh giác, để tránh đi vào những lối dẫn mình xa nhân đức, hoặc đưa mình vào ngõ ngách nguy hiểm hoặc chỗ bế tắc. Đổi mới là chấp nhận phấn đấu với ba thù là xác thịt, ma quỷ và thế tục. Đổi mới là tỉnh thức thực hiện giới răn yêu thương, nhất là trong những trường hợp đòi nhiều hy sinh.
Muốn được thế, tôi phải rất bén nhạy. Tôi phải biết sợ đi một mình. Tôi phải tránh tâm thức tự hào mình là người lớn khôn ngoan. Nhưng tôi luôn phải trở nên bé nhỏ, luôn muốn được Chúa dẫn đưa, luôn muốn được đón nhận ơn phù trợ.
Tôi nhớ lời Chúa phán xưa : “Không có Thầy, các con không làm được gì” (Ga 15,5).
Ở tuổi nào, bậc nào, nhiệm vụ nào, tôi vẫn có thể sống bé nhỏ.
Kinh nghiệm cho tôi thấy : Được sống bé mọn là một ơn trọng đại Chúa ban. Ơn trọng đại này Chúa thường dành cho những tâm hồn coi sự trở về nội tâm là căn bản của người con Chúa nói chung và người tu nói riêng.
Với đời sống nội tâm luôn ở lại trong tình yêu Chúa, người tu sẽ ra đi làm chứng cho Chúa bằng chính đời sống của mình : Một đời sống kết hợp với Chúa và vâng phục ý Chúa, một đời sống bình an, một đời sống cậy tin, một đời sống phấn đấu, một đời sống hạnh phúc, một đời sống dấn thân phục vụ trong yêu thương, một đời sống khó nghèo đi về nhà Cha, cùng đồng hành với Đấng Cứu thế đã phục sinh, trong quyền năng tình yêu của Chúa Thánh Thần.
- Xin cảm tạ Chúa, vì được gặp Chúa trong nội tâm.
- Xin cảm tạ Chúa, vì được sống mật thiết với Chúa và được nghe lời Chúa sai đi trong nội tâm.
- Xin cảm tạ Chúa, vì được ơn đổi mới nội tâm, an vui trong tình phó thác của người con bé mọn nơi Chúa giàu lòng thương xót.
Đời tu của tôi là một thánh lễ tạ ơn kéo dài.
Tác giả bài viết: Gm Bùi Tuần
Nguồn tin: https://cgvdt.vn
Ý kiến bạn đọc