Giáng Sinh - Khúc tình ca hy vọng

Thứ năm - 25/12/2025 01:23 8 0



GIÁNG SINH – KHÚC TÌNH CA HY VỌNG

 
Mỗi lần Giáng Sinh về, lòng tôi lại rạo rực lên một niềm vui khó diễn tả. Niềm vui ấy không chỉ đến từ tiếng nhạc tưng bừng đang đánh thức cả phố phường sau những ngày dài mệt mỏi hoặc từ những ánh đèn lung linh đang thắp sáng từng mái nhà, từng góc phố. Niềm vui ấy còn đến từ một điều sâu xa hơn: đó là cảm xúc thiêng liêng khi được mừng ngày Con Thiên Chúa đã làm người, đem Ánh Sáng xuống trần gian vì yêu thương toàn thể nhân loại.

Thế nhưng, Giáng Sinh năm nay dường như khoác lên mình một màu sắc rất khác. Thành phố vẫn sáng, nhưng không rực rỡ như mọi năm. Dòng người vẫn đi lại, nhưng bước chân như chậm hơn. Tiếng nhạc vẫn vang, nhưng nhẹ như hơi thở, như thể không muốn làm xao động bầu khí đang được bao phủ bởi sự lắng đọng thầm kín. Tất cả tạo nên một không gian vừa quen, vừa lạ một Giáng Sinh không ồn ào, phô trương, mà trở nên như một lời mời gọi bước vào một thế giới nội tâm sâu thẳm.

Chính trong sự tĩnh lặng ấy, tôi lại được chạm đến vẻ đẹp tinh tuyền nhất của mùa yêu thương. Không phải vẻ đẹp của những ánh đèn sắc màu, cũng không phải sự náo nhiệt của những bản nhạc quen thuộc, nhưng là vẻ đẹp của giây phút bình yên, Thiên Chúa dành riêng cho mỗi người. Đó là khoảnh khắc mời gọi chúng tôi “lặng” để lắng nghe: lắng nghe tiếng gió đêm khẽ lùa qua tán lá, lắng nghe nhịp tim mình giữa bao lo toan bộn bề, và lắng nghe tiếng thì thầm rất nhẹ của Thiên Chúa, Đấng đang khơi dậy trong lòng tôi nguồn suối của hy vọng.

Giữa đêm đông se lạnh, khi mọi âm thanh đã dịu xuống, tôi ngước nhìn bầu trời và thấy một ngôi sao nhỏ. Ánh sáng của nó không chói lọi, không phá tan bóng đêm, nhưng lại mang một sức hút thật lạ. Nó khiến tôi nhớ đến đêm Bêlem năm xưa nơi hang đá nghèo nàn, máng cỏ đơn sơ, và Hài Nhi Giêsu nằm đó như ngọn lửa nhỏ sưởi ấm nhân loại đang lạc lối. Ánh sao dẫn đường cho ba nhà đạo sĩ ngày nào dường như hôm nay vẫn còn, âm thầm chiếu tỏa trên hành trình của mỗi người chúng ta. Chỉ cần dừng lại một chút, ngước nhìn lên, ta sẽ thấy ánh sáng ấy vẫn đang dịu dàng soi rọi.

Có lẽ Giáng Sinh năm nay trầm hơn… để chúng ta biết yêu thương sâu sắc hơn. Tĩnh lặng hơn… để chúng ta nhận ra điều quý giá hơn. Giản dị hơn… để chúng ta gặp được Chúa gần gũi hơn.

Trong những biến động không ngừng của cuộc sống, giữa bao mất mát và nỗi lo đong đầy trên đôi mắt con người, tôi lại tìm thấy một niềm hy vọng thật dịu dàng. Không phô trương, không ồn ào náo nhiệt, niềm hy vọng ấy giống như một ngọn nến bé nhỏ, nhưng đủ sức sưởi ấm cả trái tim mệt mỏi. Đó là vòng tay của Hài Nhi Giêsu bé nhỏ nhưng mạnh mẽ đang ôm lấy cả nhân loại.

Và rồi, trong khoảnh khắc rất đỗi bình an ấy, tôi hiểu ra rằng:
Giáng Sinh không chỉ là mùa của ánh sáng rực rỡ bên ngoài, mà còn là mùa để mỗi người thắp sáng lại chính tâm hồn mình.

Giữa những khó khăn, thử thách, giữa những bận rộn và lo toan của cuộc sống, tôi vẫn hy vọng rằng dù đang ở bất cứ nơi đâu, dù trong lòng còn chất chứa bao nỗi niềm, tôi vẫn mong có thể tìm thấy cho mình một vì sao nhỏ một vì sao dẫn lối, một vì sao nâng đỡ, một vì sao thắp lên trong tôi niềm hy vọng mới để tôi tiếp tục bước đi trên hành trình cuộc đời với một trái tim kiên vững và bình an hơn. Giáng Sinh về! Xin cho Ánh Sáng yêu thương của Hài Nhi Giêsu luôn chạm đến từng trái tim, để mọi bước chân chúng ta trở nên nhẹ nhàng, ấm áp và đầy ắp niềm hy vọng, một niềm hy vọng không bao giờ tắt.

 
 
 
                                                                                                                
 

Tác giả bài viết: Anna Lưu Trang

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Tuyển tập Mục Đồng
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây