Một phút dừng

Thứ hai - 24/11/2025 22:16 32 0



 
MỘT PHÚT DỪNG
 
Cuộc sống đôi khi trôi qua thật nhanh…
Chúng ta mải miết bước đi giữa những bận rộn và lo toan, để rồi đôi khi quên mất rằng mỗi biến cố – dù nhỏ hay lớn – đều có thể là tiếng gọi âm thầm của Thiên Chúa mời ta dừng lại: để lắng nghe, để nhìn lại, và để nhận ra tình yêu quan phòng của Ngài vẫn đang âm thầm bao phủ đời ta.
Hôm nay, chúng ta cùng dành một phút dừng, để lắng đọng tâm hồn, và để cho Chúa lên tiếng qua những biến cố đã đi vào lịch sử…

Mỗi biến cố trôi qua đều là một cơ hội để ta trở về nhìn lại chính cuộc đời mình. Nhìn lại không phải để trách móc số phận, không phải để than thân trách phận vì những hoàn cảnh éo le; cũng không phải để tự hào về những gì mình đã đạt được. Nhưng là để tạ ơn Thiên Chúa – Đấng luôn yêu thương, quan phòng và chở che chúng ta dù quanh ta có bao sóng gió, dù cuộc sống có muôn vàn thách đố.

Cơn bão lũ lịch sử kéo dài từ 17 – 19/11/2025, đã để lại trong tôi một cảm nghiệm thật sâu sắc: những gì tôi và bạn đang nắm giữ: nhà cửa, tiền tài, cơ sở vật chất hiện đại, tất cả tưởng chừng như chắc chắn, thực ra mong manh vô cùng. Chỉ một cơn cuồng phong, chỉ một trận lũ dữ, mọi thứ ta từng cho là bền vững có thể bị cuốn đi trong chốc lát. Như Chúa Giêsu đã nói trong Tin mừng Luca: “Những gì anh em đang chiêm ngưỡng đó, sẽ có ngày bị tàn phá hết, không còn tảng đá nào trên tảng đá nào.” (Lc 21,6)


Thực tế đau thương tại miền Trung thân yêu của chúng ta đã minh chứng điều ấy: bao ngôi nhà bị tàn phá sau cơn bão số 13; rồi một trận lũ chưa từng có đã cuốn trôi không chỉ tài sản, nhà cửa, mà cả sinh mạng con người. Những vết thương mà thiên tai để lại khiến người ta đau đớn đến nghẹn lòng: nhà cửa không còn, quần áo, thức ăn, nước uống – những điều căn bản nhất – cũng trở nên thiếu thốn trầm trọng.

Đứng trước những mất mát ấy, tôi tự hỏi chính mình:
Điều gì trong cuộc đời này thật sự tồn tại mãi?
Đâu là giá trị bền vững đích thực mà tôi đang kiếm tìm?

Mỗi biến cố xảy đến như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng của Chúa, mời gọi tôi dừng lại – không phải trong nỗi sợ hãi, nhưng trong nhận thức và biết ơn. Dừng lại để học hỏi, để nhận ra rằng: đời sống trần gian chỉ là cõi tạm; nay còn, mai mất. Những gì tôi đang có, dù quý giá đến đâu, cũng chỉ là phù vân, và trong khoảnh khắc có thể hóa thành tro bụi.

Thứ duy nhất còn lại mãi nơi tôi chính là niềm tin – niềm tin vào Chúa, vào Tình Yêu của Ngài, và vào sự sống đời đời. Chính niềm tin ấy giúp tôi đứng vững giữa phong ba bão tố, giúp tôi nhận ra ý nghĩa đích thực của cuộc đời: sống trọn vẹn từng giây phút hiện tại, biết yêu thương, biết sẻ chia, biết kiến tạo cho mình một kho tàng bền vững nơi Thiên Chúa – kho tàng mà không ai có thể lấy mất, không gì có thể phá hủy.

Hãy sống tốt với Chúa, với tha nhân và với chính bản thân mình. Đừng để những điều quý giá ấy trôi tuột khỏi tầm tay, để rồi một ngày kia, ta phải hối tiếc vì đã bỏ lỡ những phút giây vàng ngọc mà Chúa đã trao tặng.

Giữa những đổi thay và mất mát, điều còn lại trong ta không phải là những gì chúng ta sở hữu, mà là niềm tin, tình yêu và lòng biết ơn. Bão lũ nào rồi cũng sẽ qua; nhưng sau mỗi cơn bão, chúng ta biết dừng lại để nhận ra sự hiện diện của Chúa giữa cuộc đời, và để biết trân trọng từng phút giây sống mà Ngài ban.
Nguyện xin mỗi biến cố trở thành cơ hội đổi mới tâm hồn, để chúng ta học biết sống tốt hơn, yêu thương nhiều hơn, và bước gần hơn đến nguồn hạnh phúc vĩnh cửu là chính Thiên Chúa hơn.
                                                          

Tác giả bài viết: Anna Lưu Trang

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Tuyển tập Mục Đồng
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây