Quang ghánh cuộc đời

Thứ năm - 14/10/2021 20:26 743 0
 
                                             
 
QUANG GÁNH CUỘC ĐỜI
         
Quang gánh là hình rất thân thương của người Việt Nam. Dù xã hội phát triển nhưng ở nhiều nơi vẫn còn được sử dụng. Nhiều bà, nhiều cô dùng chiếc gánh để đi bán chén chè, gói xôi.... Cũng nhờ những gánh hàng rong đó mà đã tạo nên sự nghiệp của biết bao nhiêu người.
         
Khi người nào đó gánh trên vai của mình thì hiểu được sức nặng đè trên đôi vai. Hình ảnh quang gánh không chỉ nói đến gánh nặng vật chất mà còn nói đến gánh nặng tinh thần của cuộc đời.
           
Mỗi người, dường như ai ai cũng có quang gánh và có khi gánh quá nặng rồi. Gánh nặng mỗi người dường như cũng khó chia san hay có chăng chỉ là một chút gì đó.
         
Ngày hôm nay, thời buổi thông tin phát triển hay có thể nói là cơn bão của truyền thông để rồi cuộc sống có quá nhiều ảnh hưởng. Những ảnh hưởng trong cuộc sống có thể nói do truyền thông mang lại. Nếu như sự việc đó, câu chuyện đó người ta không biết thì đâu có gì để bàn tán xôn xao. Thế nhưng rồi khi đưa lên câu chuyện nào đó thì y như rằng nhiều người vào tranh luận.
         
Một linh mục thân quen nói : "Cậu thấy dạo này có nhiều người khóc mướn hay không ? Cứ có chuyện gì chả phải chuyện của mình mà người tha nghe xong là người ta khóc mướn".
         
Quả thật ! Có nhiều câu chuyện xem chừng ra chẳng ảnh hưởng gì đến mình nhưng khi nghe thấy chưa hề phân định đúng sai tốt xấu nhưng cứ loan tin và nhanh tay bình luận. Kiểu tay nhanh hơn não thì thế nào cũng có những hậu quả đáng tiếc xảy ra.
         
Ngày nay, thật sự rất lo lắng cho kiểu khóc mướn như thế này. Có những kiểu người xem chừng ra rất rảnh và cứ dùng thời gian để lên mạng. Lên mạng thế là đào bới thông tin từ Đông sang Tây, từ Nam ra Bắc mà có khi ra đến hải ngoại nữa. Dường như không có thông tin nào là không đọc và cứ thế mà chia sẻ xem chừng như ta là người giỏi thông tin.
         
Thế nhưng rồi quay qua quay lại, nhìn tới nhìn lui thì tất cả những thông tin đó xem chừng ra chả dính dáng gì đến đời mình cả. Những câu chuyện như chó cán xe xe cán chó nhan nhản mỗi ngày trong cuộc sống nhưng họ lấy làm thích thú khi biết những thông tin như vậy.
         
Kèm theo chuyện khóc mướn là chuyện khen đểu.
         
Có khi đưa thông tin nào đó lên là ngồi đó để chờ like và chờ view. Đưa tin lên là ngồi đếm xem cái tin của mình giật được bao nhiêu người để rồi họ like và share cho mình. Thế nhưng rồi tiếc thay rằng những người thân thiện đúng nghĩa thì chả bao giờ like hay share. Tất cả những người cứ thích canh me để like là mình thích thôi. Những cái like đó có khi là vô nghĩa vì người like chả biết gì mà cứ like đại. Có những người rất rảnh để đi like dạo.
         
Kiểu ca tụng như thế thì Cha Tập Sư của chúng tôi dùng ngôn từ là xông hương. Xông hương nghĩa là tâng bốc, nghĩa là khen đểu. Từ ngữ xông hương cũng hay !
         
Mỗi khi anh em khen cái gì Cha thì Cha nói : Đừng xông hương cho Bố nhé !
         
Với cái suy nghĩ thiển cận, cuộc đời mỗi người xem chừng còn đó và có đó bao nhiêu gánh nặng của cuộc đời, can chi mô mà lại cứ lấy những chuyện đâu đâu mang về nhà cho nó nặng thêm. Kiểu cái gì cũng mang vào trong người thì ông bà ta hay nói : "ôm rơm nặng bụng".
         
Thật vậy ! Cơn dịch đã, đang và tiếp tục đến. Nó đã quá nặng đề đè lên cuộc đời của mỗi người rồi để con người cần bỏ bớt đi những gánh nặng đâu đâu cũng như những câu chuyện chả dính dáng hay ăn nhập gì đời mình.
         
Buồn cười là những câu chuyện bên lề xã hội đó mình cũng chả giải quyết được vì cũng chả phải bổn phận và trách nhiệm của mình. Tiếc thay là có những câu chuyện ngay trong gia đình mình hay bản thân mình mình còn chưa giải quyết xong mà cứ thích lo tham mưu cho câu chuyện của người khác.
         
Như ông bà cũng nói : "việc nhà nhì nhác mà việc chú bác thì siêng" là vậy. Có khi mình để giờ để lưu tâm vào những chuyện chả phải là chuyện của mình hay dính dáng gì đến mình để rồi không còn thời gian cũng như tâm trí chuyện của chính gia đình hay của chính bản thân.
         
Tưởng nghĩ quang gánh đời ta quá nặng rồi để rồi những chuyện bên lề xã hội, những chuyện chẳng dính dáng gì đến đời của ta thì ta bỏ đó để đừng mang vào trong đời. Quẳng gánh lo đi mà vui sống phải chăng là lời đề nghị rất chân thành và tha thiết cho cuộc đời của ta.



 


 

Tác giả bài viết: Lm. Anmai, CSsR

 Tags: Phút suy tư

Tổng số điểm của bài viết là: 10 trong 2 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 2 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Tuyển tập Mục Đồng
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây