Kinh Mân Côi là bản tóm lược Kinh Thánh. Cầu nguyện bằng Kinh Mân Côi là bí quyết giúp nhớ Kinh Thánh. Biết Kinh Thánh cũng là biết Đức Kitô Giêsu. Mỗi Kinh Kính Mừng là một đóa Hoa Hồng, mỗi Chuỗi Mân Côi là một Triều Thiên Hoa Hồng dâng lên Đức Mẹ. Tuyệt vời biết bao!
Cảm ơn chị, cảm ơn chị thật nhiều về tất cả những hy sinh âm thầm, những việc phục vụ tận tình, sự quảng đại dâng hiến cho Hội Dòng, cảm ơn những lời động viên, góp ý chị đã dành cho chúng em. Gương sáng của chị, em tin Chúa đã nhìn thấy rõ và Hội dòng luôn nhớ ơn Chị.
Giữa một thế giới ồn ào và vội vã, con người đang tận dụng từng giây từng phút để lao vào kiếm tiền. Nhưng vẫn còn đó những con người dám dừng lại để quan sát, để thấy, để lắng nghe, đồng cảm, để ghé vai vác đỡ những nhọc nhằn, mỏi mệt của anh chị em, để chia sẻ nhằm biến khổ đau của đồng loại thành hạnh phúc, biến nước mắt thành nụ cười.
Gọi về thăm cái gia đình nhỏ, nơi bao nhiêu năm trời cưu mang cái phận bọt bèo này trước khi rời "gót son" vào nhà Chúa thì tình trạng cũng chả khá hơn. Bầu khí trầm buồn đè nặng trong cái khu phố thường đã vắng lặng. Đường phố đã lặng nay còn lại lắng hơn.
Khởi đi từ cái vườn địa đàng và nhiều câu chuyện sau sự man trá của ông bà nguyên tổ, ta lại thấy lòng nhân bị dị dạng. Dẫu rằng Thiên Chúa sáng tạo ra con người giống hình ảnh Chúa. Hình ảnh của Chúa nghĩa là đẹp lắm, là chân thiện mỹ lắm. Nhưng rồi ...
Bút xinh đẹp nhưng không có Mực thì Bút không có giá trị, tuy Mực xấu xí nhưng đóng vai trò quan trọng đối với Bút. Bút có Mực nhưng không có Bàn Tay con người sử dụng thì nó cũng trở nên vô dụng. Đời sống chúng ta cũng vậy, con người bổ túc cho nhau, không ai hoàn mỹ. “Sự hiện hữu của mỗi cá nhân đều gắn liền với sự hiện hữu của những người khác. Cuộc sống không phải là thời gian để lướt qua nhau, nhưng là thời gian để tương tác hỗ trợ nhau” ( Đức Giáo Hoàng Phanxicô).
Vui và vui lắm khi giữa cơn dịch bệnh này mà ta nhận thấy nhiều và nhiều phiên chợ được bày ra. Có thể cũng chả là gì nhưng cũng là gì trong cơn quẫn bách đó chứ ! Chỉ mới qua ngày thứ 3 của quy định ngặt ở Sài Thành thôi nhưng nhiều nhà đã ná thở lắm rồi !
Những ngày này, có lẽ không bao giờ phai trong ký ức của người Sài Thành. Đô hội đến lạ lùng, nhộn nhịp đến những con phố không bao giờ biết xuống đèn nhưng giờ đây lặng !
“Hai chiếc dép”, so với các vật dụng cần thiết cho sinh hoạt con người có lẽ nó chẳng là gì, chẳng cao sang, danh giá, có khi tưởng như là vật tầm thường. Thế nhưng, dưới góc nhìn của một vị mục tử tài hoa, đậm chất nhân văn thì nó đã là tư tưởng gợi hứng cho những sáng tác chứa đựng triết lý sống đậm nét thủy chung cho bao người dù họ là những người sống trong bậc hôn nhân gia đình hay ơn gọi thánh hiến.