Suy niệm Chủ đề Mùa Chay Tuần 6 – 2025

Thứ hai - 07/04/2025 22:47 35 0


Suy niệm Chủ đề Mùa Chay Tuần 6 – 2025
HY VỌNG TRONG CHÚA KITÔ
          “Chúc tụng Đấng nhân danh Chúa ngự đến”  (Lc 19, 38)

Lời nguyện mở đầu:

Lạy Chúa Giêsu, cám ơn Chúa đã cho chúng con đi qua 40 ngày Chay Thánh. Mỗi người được nuôi dưỡng bằng Lời Chúa, bằng ơn thánh từ Thánh lễ, bí tích Hòa giải, các việc đạo đức, việc bổn phận cùng những hy sinh nhỏ bé hằng ngày …Từ những việc thiêng liêng và muôn phúc lành trong đời sống thể chất đã giúp chúng con cảm nhận sâu xa về tình yêu lớn lao Chúa dành cho mỗi chúng con.Và đây chính là động lực đưa chúng con bước theo Chúa gần hơn trong những ngày Tuần Thánh này.

Lạy Đức Kitô Giêsu, Chúa là Hy Vọng của chúng con, Chúa là Đường, là Sự thật, là Sự sống. Chúa đã - đang và sẽ đồng hành, hướng dẫn chúng con trong hành trình trần thế đầy phong ba bão táp này. Chúa là Hy Vọng của những người yếu đuối, mọn hèn, những người đang phải đương đầu với muôn vàn đau khổ trong cuộc sống.

Đối với chúng con những nữ tu Mến Thánh Giá, chúng con cũng không được miễn trừ khỏi khổ đau, thất bại và buồn phiền, nhưng chúng con nhận biết có Chúa đang song hành với mỗi người. Cùng với những cố gắng, hy sinh khổ chế từng ngày chúng con muốn bày tỏ tình yêu đơn mọn của chúng con dành cho Chúa trong hành trình tiến về Giêrusalem, không với tư cách là vua trần thế, nhưng là để thực thi kế hoạch cứu độ nhân loại theo ý muốn của Thiên Chúa Cha.

Lạy Chúa Giêsu, Đấng Chịu Đóng Đinh, 
Chúng con muốn bước gần Chúa hơn bằng thái độ đón nhận tất cả mọi biến cố trong đời sống với lời thưa “xin vâng”. Xin cho mỗi chị em chúng con thấm nhuần tinh thần của Đấng sáng lập dòng bằng phương thế thực tiễn là kết hợp hy sinh với cầu nguyện để “thân xác phục tùng tinh thần nhờ khổ chế, và tinh thần phục tùng Thiên Chúa nhờ cầu nguyện” (Đc. Lambert de la Motte). Thực hiện được tinh thần này chúng con mới có thể theo Chúa cách vui tươi và quảng đại vì Chúa là hy vọng và là đối tượng duy nhất của đời sống chúng con. Xin giúp chúng con bước đi với Chúa trong Tuần Thánh này bằng cả tình yêu, niềm vui và hy vọng. Xin cho cuộc Khổ nạn và Phục Sinh của Chúa khơi dậy niềm tin yêu nơi những ai đang thành tâm tìm kiếm chân lý để họ sớm nhận ra và thành tâm bước theo để đáng hưởng nguồn ơn cứu độ Chúa đang chờ đợi.

Suy niệm:

“Chúc tụng Đấng nhân danh Chúa ngự đến” (Lc 19, 38). Đây là lời đón tiếp nồng nhiệt vang vọng giữa đoàn người đón chào khi Chúa Giêsu tiến vào thành Giêrusalem. Qua lời chúc tụng này chúng ta thấy dân Israel đã đặt tất cả niềm tin, niềm hy vọng vào Đức Giêsu là Chúa của mình, cũng như qua bao năm tháng hy vọng vào Đấng Messia, thì giờ đây niềm hy vọng của họ đã đạt đến đích điểm. Họ nghĩ rằng Đức Giêsu sẽ làm vua, giải thoát họ khỏi cảnh nô lệ. Chính vì lý do này mà dân chúng lại càng reo hò, tung hô Đức Giêsu như vị vua oi phong của trần thế: “Chúc tụng Đấng nhân danh Chúa ngự đến”. 

Đúng thật, Đức Giêsu là Đấng Messia, là Vua dân Israel. Nhưng phụng vụ lời Chúa của Chúa Nhật Lễ Lá không dừng lại ở việc đón tiếp Ngài tiến vào Giêrusalem giữa rừng người hân hoan chúc tụng với nghành lá trên tay, trải áo lót đường như đón vị vua mà họ mong chờ. Bởi, chỉ vài ngày sau đó bức màn thương khó được mở ra. Cuộc thương khó của Đức Giêsu, đưa chúng ta đến mầu nhiệm cứu độ mà Người sẽ thực hiện ngang qua những khổ đau của đường lên Canvê và cái chết trần trụi, cô đơn như một tên tội phạm trên thập giá. 

Lời của tiên tri Isaia mô tả hình ảnh của người tôi tớ Thiên Chúa: Đó là người tôi tớ thi hành thánh ý của Thiên Chúa, người tôi tớ đành chấp nhận để mọi người chê cười, phỉ nhổ, đánh đập, bỏ rơi.“Chúa đã ban cho tôi miệng lưỡi đã được huấn luyện, để tôi biết dùng lời nói nâng đỡ kẻ nhọc nhằn....Tôi đã đưa lưng cho kẻ đánh tôi, đã đưa má cho kẻ giật râu; tôi đã không che giấu mặt mũi, tránh những lời nhạo cười và những người phỉ nhổ tôi. Vì Chúa nâng đỡ tôi, nên tôi không phải hổ thẹn; nên tôi trơ mặt chai như đá, tôi biết tôi sẽ không phải hổ thẹn”( Is 50, 4-9a).

Thư của thánh Phaolô gởi tín hữu Philiphê còn cho chúng ta biết thêm về con đường cứu độ của Chúa Giêsu. Mặc dù là Thiên Chúa nhưng Người đã tự hạ đến tột cùng, Ngài “Không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã hoàn toán trút bỏ vinh quang, mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân, sống như người trần thế. Người lại còn hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập giá” (Pl 2,6-8).

Chúng ta thử hỏi vì sao Chúa Giêsu là người tôi tớ, người công chính và là Thiên Chúa, phải đành chấp nhận bản án trên thập giá? Thưa là vì loài người chúng ta và để cứu độ chúng ta mà Người đã từ trời xuống thế để chọn lấy con đường hy sinh, chịu đau khổ để giao hòa con người với Chúa Cha, để lôi kéo muôn người dưới mặt đất được hưởng phúc thiên đàng.

Đức Giêsu là con đường duy nhất, con đường của hy vọng, Con đường Chúa Giêsu đã đi qua phải chăng là xa lộ thẳng băng, là đường cao tốc, đường được trải thảm hay được lát bằng đá hoa cương? Thưa không,

Đường Giêsu đã đi là con đường hẹp, con đường mang tên Thập Giá, con đường lên Canvê cheo leo được trải bằng sỏi đá, nắng bụi, đau khổ, tủi nhục vì đòn soi và những lời cười nhạo…đi đường Giêsu, con đường hẹp - lắm lúc phải rơi nước mắt, mồ hôi và máu của kiếp người như chính thầy Giêsu đã đi. Và ở cuối con đường này Người đã chết, để qua cái chết sự sống được tái sinh và ơn cứu độ được tuôn tràn.

Đi theo con đường Đức Giêsu người nữ tu Mến Thánh Giá cũng như mọi tín hữu luôn mang niềm hy vọng: Đau thương là đường tới ánh sáng, gian khổ là lối về vinh quang và “Thập giá là nấc thang dẫn chúng con về quê trời” (Thánh Rosa Lima). Bổn phận của chúng ta là đi theo sau Người dẫn đường và đi trên con đường Thầy Chí Thánh Giêsu đã đi.

Tự do chọn lựa đi theo Đức Giêsu qua lời khấn dòng, chúng ta không chỉ tự nguyện đi theo sau Chúa nhưng còn để đạt tới sự thuộc về như Thánh Phaolô đã nói: “Tôi sống không phải là tôi nhưng là Đức Ki tô sống trong tôi” (Gl 2, 20). Thuộc về Đức Kitô trở nên đồng hình đồng dạng với Người, để hình ảnh của Người được lớn lên trong mỗi chúng ta ngang qua những công việc phục vụ nơi sứ mạng của mỗi người, để ai thấy chúng ta sẽ nhận ra gương mặt của Thầy Giêsu như Người phản ánh gương mặt của chúa Cha “Ai thấy Thầy là thấy Cha” (Ga 14, 9).

“Chúng ta hãy cùng nhau bước đi trong hy vọng”, cùng nhau tiến bước về quê trời đích thực đòi hỏi chúng ta phải từ bỏ, hy sinh nhiều thứ: từ bỏ ý riêng, ước muốn tầm thường, lời nói thiếu yêu thương, hành động thiếu bác ái, suy nghĩ tiêu cực…Vui lòng hy sinh, chịu thua thiệt, bất công một chút không đến nổi làm cho chúng ta phải bị tổn thương, mất mặt…nhưng vì một lý tưởng cao đẹp, một tinh thần xả kỷ cao độ, để xây dựng đời sống chung chứa chan tình huynh đệ, hiệp nhất, yêu thương như Thầy Chí Thánh đã từng thực thi vì nhân loại chúng ta.

Cuộc sống chúng ta hôm nay là hành trình tràn đầy hy vọng. Hy vọng là “mỏ neo chắc chắn và kiên định của tâm hồn”
[1]. Chúng ta đón nhận thập giá mỗi ngày với niềm xác tín - thập giá nguồn ơn cứu độ. Chúa Giêsu đã xuống tận cùng vực thẳm của phận người. Ngài muốn gieo hy vọng cho những ai thất vọng, Ngài đem lại ý nghĩa cho những khổ đau vô lý. Ngài đã đón nhận tất cả với tình yêu tha thứ. Nhờ đó thập giá nở hoa, vực thẳm tràn trề sự sống. Hãy sống niềm hy vọng để làm lan tỏa và khơi lên niềm hy vọng cho tất cả mọi người trong cuộc sống hôm nay.

Lời nguyện kết:

Lạy Chúa Giêsu, hôm nay chúng con được nhìn thấy sự tương phản cảm xúc từ sự kiện Chúa vào thành Giê-ru-sa-lem đến đường lên Núi Sọ. Hành trình cuộc sống của Chúa cho đến lúc này, cho con thêm tin vào Chúa. Chúa đã tự hiến mạng sống một cách tự do, can đảm với lòng yêu mến, tuân phục của người con thảo hiếu dành cho Chúa Cha và vì yêu thương loài người.

Nơi biến cố, sự kiện này, Chúa mời gọi chúng con những người sống linh đạo Mến Thánh Giá cũng hãy làm điều tương tự. Xin cho chúng con trong Tuần Thánh này được thật sự sống mật thiết với Chúa trong thinh lặng nguyện cầu. Cùng với hy sinh, khổ chế để đạt đến sự hiểu biết, yêu mến và hiến thân cho Chúa cách trọn vẹn, dứt khoát và trung kiên. Chúa đã hy sinh vì tình yêu vâng phục, đã từng cảm thấy hoảng sợ trước chén đắng Cha trao, nhưng với tình yêu dành cho Cha và nhân loại Chúa đã thân thưa:“ Lạy cha, nếu Cha muốn, xin cất chén này xa con. Nhưng xin đừng cho ý con thể hiện, mà là ý Cha” (Lc 22,42). Xin cho mỗi chị em chúng con thấm nhuần tinh thần sống của Đấng sáng lập dòng, “đời sống người tông đồ phải là một cuộc chết đi liên lỉ”, thực hiện tinh thần này cùng với Chúa và với nhau trong hiệp nhất, hiệp hành, hiệp thông với nhau. Xin cho mỗi chúng con theo Chúa cách vui tươi và quảng đại để thưa lời “xin vâng” trong sứ vụ của chúng con mỗi ngày, hầu đời sống chúng con phần nào giới thiệu cho chị anh chị em chung quanh về nguồn hy vọng mà mỗi chúng con đang bước theo. Lạy Chúa, Chúa là nơi con ẩn náu, là sức mạnh của con. Người luôn luôn sẵn sàng giúp đỡ khi con ngặt nghèo (x. Tv 46,1). Con biết rằng Chúa luôn bên cạnh, sẵn sàng nâng đỡ và dìu bước con đi qua mọi nẻo đường.. Amen

Thực hành: Giữ tâm hồn thinh lặng để lắng nghe tiếng nói từ cuộc khổ nạn và cái chết của Chúa Giêsu.


 


-----------------------------
[1] (Giáo lý Giáo hội Công giáo, 1820)

Tác giả bài viết: TT/MTG QN

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Tuyển tập Mục Đồng
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây