Suy gẫm Lễ Mẹ Lên Trời
( 15.08.2025)
Con đường con theo Mẹ về trời
“Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi những sự trọng đại:
Người nâng cao những người phận nhỏ” (Lc 1,49.52)
Lời nguyện mở đầu
Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi cực thánh, hợp lòng với Đức Maria, chúng con dâng lời ngợi khen, tôn vinh, chúc tụng Chúa. Tạ ơn Chúa về muôn phúc lành Chúa đã ban cho từng người chúng con suốt ngày tháng vừa qua. Tạ ơn Chúa đã cho chúng con một người mẹ, một gương sống thánh thiện và đẹp lòng Chúa là Đức trinh nữ Maria. Cuộc đời Mẹ là một chuỗi những hồng ân cao cả và kỳ diệu. Mẹ luôn nhìn nhận Mẹ chỉ là nữ tỳ hèn mọn. Mẹ không bao giờ để cho lòng ngờ vực cản trở chương trình của Chúa. Mẹ nhận ra thân phận nhỏ bé của mình, nên hoàn toàn tín thác vào chương trình cứu độ của Chúa. Mẹ luôn buông theo ân sủng, sẵn sàng để cho Chúa dẫn đưa đời Mẹ theo như kế hoạch mà Người đã định. Mẹ là người có phúc vì Mẹ đã tin. Nhờ lòng tin mà Mẹ đã đón nhận bao phúc lành của Chúa. Nhờ lòng tin và sẵn sàng thực thi ý Chúa mà cuộc đời Mẹ, hồng ân nối tiếp hồng ân. Vì thế, Mẹ xứng đáng được Hồn Xác về trời,
Lạy Mẹ Maria, trong thinh lặng của giờ phút này, con đến bên Mẹ với tất cả tâm tình của một người lữ khách đang hành hương trên đường hy vọng tìm về quê trời. Con không xin Mẹ cho con những ơn cao siêu, nhưng xin Mẹ đồng hành để con học sống như Mẹ, sống khiêm nhường- nhỏ bé, sống “xin vâng” với lòng tín thác giữa một thế giới đầy biến động. Xin Mẹ cho con biết dõi theo dấu chân Mẹ, để con cũng được về trời như Mẹ – không phải bằng sức riêng, nhưng bằng ân sủng và lòng tin tưởng tuyệt đối nơi Thiên Chúa.
Suy gẫm:
Ngày mồng 1 tháng 11 năm 1950, Đức Giáo Hoàng Piô XII ban hành Tông hiến "Thiên Chúa vô cùng đại lượng", long trọng định tín Mẹ Maria linh hồn và xác lên trời là một tín điều buộc mọi người phải tin. Mẹ Maria hồn xác lên trời là biến cố sau cùng trong mầu nhiệm Đồng công Cứu chuộc của Mẹ đặc biệt liên đới với mầu nhiệm Nhập Thể Cứu thế của Chúa Giêsu, Con Mẹ.
Đức Mẹ lên trời là nguồn hy vọng của chúng ta. Mẹ lên trời không phải để xa cách, nhưng hơn bao giờ hết, trong hạnh phúc tuyệt vời, Mẹ trở nên gần gũi với mọi thành viên trong gia đình nhân loại. Nhìn vào Mẹ, chúng ta nhận ra vận mệnh đời sống của mình. Tương lai không còn là điều đáng lo lắng, nhưng phải trở nên điều quan tâm xây dựng. Mẹ như người đi trước cho chúng ta theo sau. Mẹ bước vào vinh quang thiên quốc, chúng ta cũng sẽ được bước vào nếu như cuộc sống này trở thành những ngày chuẩn bị.
Để đáng hưởng vinh quang với Mẹ trên quê trời, chúng ta cùng suy nghĩ và bước theo Mẹ trên con đường Ngài đã đi qua:
- Mẹ đã khởi đầu mọi vinh quang từ những gì nhỏ bé,
Khi cất lên bài ca Magnificat, Mẹ đã nói: “Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi những sự trọng đại. Người nâng cao những người phận nhỏ”. Lời ấy không chỉ là một sự ngợi khen Thiên Chúa, mà còn là một chìa khóa cho hành trình thiêng liêng của mỗi chúng ta: Chúa không tìm những người vĩ đại, nhưng Người làm cho người nhỏ bé trở nên vĩ đại khi họ biết sống khiêm tốn và cậy trông. Mẹ Maria là mẫu gương của một tâm hồn không cậy dựa vào bản thân, không tìm cách làm nổi bật, không muốn vượt lên người khác, nhưng biết đặt mình trong tay Chúa. Mẹ chọn ở lại trong thinh lặng, trong những công việc âm thầm hằng ngày – và chính ở đó, Mẹ nên cao cả trước mặt Thiên Chúa.
Theo chân mẹ, con xin Mẹ giúp con yêu mến đời sống đơn sơ, biết cúi mình xuống thay vì muốn leo cao, biết nhường chỗ cho ý Chúa hơn là áp đặt ý riêng mình.
- Lời “xin vâng” của Mẹ – con đường của lòng tin
Giữa muôn điều không thể hiểu, giữa bao viễn cảnh chưa rõ ràng, Mẹ đã thưa: “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa.” Một lời xin vâng đơn sơ, nhưng là khởi đầu của biến cố cứu độ toàn nhân loại. Lạy Mẹ, có biết bao lần con không dám nói “xin vâng” với Thiên Chúa, vì sợ mất những gì con đang có, sợ con đường quá tối tăm, sợ phải buông bỏ sự an toàn. Xin dạy con thưa “xin vâng” không chỉ khi dễ dàng, nhưng nhất là khi phải hy sinh, buông bỏ. Xin cho con biết trung thành sống ơn gọi hằng ngày, trong gia đình cộng đoàn, trong bổn phận thầm lặng, trong từng chọn lựa cụ thể – vì chính ở đó, con sống thánh như Mẹ.
- Mẹ hiện diện cách thầm lặng nhưng mạnh mẽ,
Từ hang đá Bê-lem cho đến thập giá, từ tiệc cưới Cana cho đến phòng Tiệc ly, Mẹ luôn hiện diện – không phô trương, không chiếm chỗ, nhưng đầy yêu thương và âm thầm nâng đỡ. Con đường về trời không phải là con đường tách mình khỏi thế giới, nhưng là hiện diện như Mẹ: Mẹ đã lắng nghe trong kiên nhẫn, đồng hành trong yêu thương. Mẹ hiện diện không để được chú ý, nhưng để người khác được vững tin.
Xin Mẹ dạy con biết hiện diện cách vô vị lợi trong mọi nơi được sai đến, nơi cộng đoàn, nơi con được sai đến trong sứ vụ. Xin cho con biết dành thời gian cho người thân yêu, biết ở bên cạnh người đau khổ, biết bước cùng người thất vọng – để chính trong sự hiện diện khiêm tốn ấy, con mang Thiên Chúa đến cho họ.
Con đường Mẹ bước đi là con đường Hy vọng. Khi đứng dưới chân thập giá, Mẹ không gào khóc, không kêu trách, không oán hận... nhưng âm thầm dâng hiến tất cả. Mẹ đã không hiểu hết mọi sự, nhưng Mẹ tin rằng: khi phận người đã hết đường, khi con người yếu đuối có thể đi vào con đường cùng ngỏ cụt, Thiên Chúa sẽ mở đường.
Nhiều lần trong đời sống chung nơi cộng đoàn hoặc nơi sứ vụ, mỗi người trong chúng ta cũng thấy đường đời mình như đi vào con đường cụt, thất bại, mất mát, hiểu lầm và đau thương dồn dập. Những lúc như thế, chúng ta làm gì? Hãy đến với Mẹ Maria. Mẹ là người từng trải qua nhiều đau thương của kiếp sống, xin Mẹ giúp chúng ta giữ vững niềm tin, niềm hy vọng. Mẹ sẽ cho chúng ta thấy và cảm nghiệm: vinh quang không đến sau thành công, mà đến sau thập giá. Và tình yêu của Thiên Chúa vẫn âm thầm lớn lên, dù chúng ta không luôn thấy ngay kết quả, cảm thấy bị thiệt thòi trong những hy sinh….
Thiên Chúa đã đưa Mẹ về trời, cả hồn lẫn xác, không phải vì Mẹ làm điều kỳ diệu, nhưng vì Mẹ đã sống một cuộc đời kỳ diệu trong âm thầm. Mẹ là bằng chứng sống động rằng: “Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới; từ nay, hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc” ( Lc 1, 48) người bé mọn được Thiên Chúa nâng lên, người trung tín được Thiên Chúa chúc phúc, người cậy trông được Thiên Chúa đưa về quê thật.
Mẹ Maria ý thức mình chỉ là nữ tỳ hèn mọn của Thiên Chúa, nên hoàn toàn tín thác vào chương trình cứu độ của Thiên Chúa. Vì vậy, Mẹ đã trở thành người có phúc và được Thiên Chúa nâng cao: cho lên trời cả hồn lẫn xác và đây chính là phần thưởng của lòng khiêm tốn và trung tín mà Mẹ đã kiên trung dành cho Thiên Chúa suốt đời mẹ.
Theo bước chân Mẹ, chúng ta không chỉ đứng nhìn ngắm mẹ nhưng hãy bước đi với Mẹ trong tin yêu và hy vọng,
Bước đi trên con đường mẹ đã đi xưa:
- Chị em chúng ta cần học cách gắn bó với Lời Chúa mỗi ngày. Mẹ đã sống bằng Lời và suy đi nghĩ lại trong lòng.
- Chị em chúng ta cần tập yêu từ những điều nhỏ nhất. Yêu những người sống chung, sống bên cạnh, yêu qua sự kiên nhẫn lắng nghe, qua một ánh mắt thông cảm, nụ cười quảng đại vui tươi, nghĩa cử nhân văn, nhân bản không mang toan tính hơn thua, không so đo…
- Chị em chúng ta cần học cách kiên trì, khiêm tốn trong những lúc cảm thấy đời tối tăm, buồn phiền, trái ý – như Mẹ đã đứng dưới chân thập giá. Khi lời cầu nguyện như không được đáp lời, khi đau khổ dường như không có lối ra – chính là lúc mỗi chúng ta cần bám lấy hy vọng nơi Đức Kitô trong sự bầu cử, che chở của Mẹ Maria.
Lạy Mẹ mến yêu, xin dạy con theo Mẹ không chỉ bắt chước từng hành động, nhưng là sống cùng một tinh thần – tinh thần tin yêu và hy vọng trong mọi hoàn cảnh.
Xin Mẹ giúp con sống đời mình cách âm thầm, khiêm tốn, nhưng mạnh mẽ trong Đức Tin và lòng Mến.
Lời nguyện kết thúc:
Lạy Thiên Chúa là Cha của chúng con, chúng con xin hợp tiếng với Mẹ Maria, dâng lời ngợi khen Chúa. Mẹ là “niềm hy vọng của những người đang lữ hành”, là “niềm vui của người bước đi trong đức tin”. Khi con mệt mỏi, khi con muốn bỏ cuộc, khi con mất phương hướng, xin cho con nhớ rằng Mẹ đã đi trước, và Mẹ đang đợi con. Xin Mẹ luôn nhắc con rằng: đời tu của con không dừng lại ở khổ chế, hy sinh hay phục vụ, mà hướng về một quê hương trên trời – nơi tình yêu sẽ viên mãn, nơi con sẽ được thấy Thiên Chúa mặt đối mặt.
Khi Mẹ được Thiên Chúa đưa lên trời, Hội Thánh vui mừng không chỉ vì Mẹ được vinh hiển, mà còn vì Mẹ đi trước để chờ đón chúng con. Mẹ trở nên hình ảnh của Hội Thánh mai sau, và cũng là điểm tựa cho đời sống của con hôm nay. Nhìn lên Mẹ, con biết rằng cuộc đời này không kết thúc trong thung lũng nước mắt, mà là đường dẫn về trời – nơi không còn đau khổ, không còn bóng tối, không còn chia lìa.
Xin Mẹ tiếp tục đồng hành với con trên hành trình dâng hiến. Trong từng bước nhỏ bé, từng hy sinh thầm lặng, xin cho con luôn nhớ rằng con đang tiến về trời với Mẹ. Xin Mẹ dẫn con đi qua từng mùa gian khó, giữ con trung tín giữa bão tố cuộc đời. Xin cho con biết sống như Mẹ – khiêm hạ, yêu thương, chiêm niệm trong tin yêu hy vọng. Và trong giờ lâm tử, xin Mẹ đón lấy con trong vòng tay Mẹ, đưa con vào vinh quang muôn đời bên Thiên Chúa. Amen.
