Thứ Sáu tuần 3 Mùa vọng

Thứ ba - 17/12/2024 19:19 17 0
 

Thứ Sáu tuần 3 Mùa vọng
Học với Mẹ Maria tinh thần vâng phục trong khiêm nhường
(Lc 1, 26-38)

Lời nguyện mở đầu:

Lạy Thiên Chúa là  Cha của chúng con ! Giây phút đầu tiên của ngày sống mới chúng con xin dâng lời chúc tụng, tôn thờ, tri ân và yêu mến Ba Ngôi với trọn cả con người và ý chí chúng con. Tri ân Cha đã ban cho chúng con Đức trinh nữ Maria, nhờ tiếng “xin vâng” của Mẹ trong ngày truyền tin mà kế hoạch cứu độ nhân loại của Cha được thực hiện. Nhờ lời xin vâng của Mẹ mà mỗi người trong nhân loại chúng con diễm phúc được biết Chúa Giêsu, được Ngài đến ở cùng và chia sẻ vui buồn trong phận người của chúng con. Và nhờ tiếng thưa xin vâng trong khiêm nhường mà ơn cứu độ đã đến với nhân loại qua mầu nhiệm Nhập Thể - Thương Khó và Phục Sinh của Đức Giêsu. Ngày nay mỗi người chúng con cũng được Mẹ Maria đồng hành, chuyển cầu trong suốt hành trình cuộc sống.

Những ngày cận kề Lễ Giáng Sinh, mẹ Giáo Hội mời gọi chúng con chiêm ngắm Đức Maria nơi câu chuyện Kinh Thánh về biến cố Truyền Tin. Chúng con chiêm ngắm gương Vâng phục của Mẹ . Xin Cha ban Chúa Thánh Thần cho chúng con để nhờ Thánh Thần hướng dẫn chúng con được ơn sống khiêm tốn theo gương Mẹ Maria, mà thực hiện Thánh ý Chúa trong mọi biến cố lớn nhỏ nơi đời sống thường ngày, hầu có thể góp phần mình xin ơn thánh hóa và cứu độ nhân loại.   

Suy gẫm:

Thánh Luca cho biết: “Bà Êlisabét có thai được sáu tháng, Thiên Chúa sai sứ thần Gáprien đến một thành miền Galilê, gọi là Nadarét, gặp một trinh nữ đã thành hôn với một người tên là Giuse, thuộc dòng dõi vua Đa-vít. Trinh nữ ấy tên là Maria”.

Cuộc đối thoại siêu nhiên nhưng có vẻ rất tự nhiên, rất sống động, rất đời thường. Sứ thần vào nhà và nói: “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng Chị”. Nghe lời ấy, Đức Maria rất bối rối chưa bao giờ mẹ nghĩ đến việc vợ chồng. Nhưng Sứ thần liền nói: “Này Maria, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa. Bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người. Người sẽ trị vì nhà Gia-cóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận”. Đức Maria vẫn cảm thấy lo sợ nên thưa với Sứ thần: “..việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng!”.
Sứ thần đáp: “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa”.

Đọc lại câu chuyện về biến cố Truyền Tin, chúng ta được được nhắc nhở về quyết định quan trọng của Mẹ Maria. Quyết định của mẹ thật táo bạo, can đảm vì mẹ đã đặt niềm tin yêu và phó thác vào sự quan phòng của Thiên Chúa. Mặc dù vậy, mẹ vẫn lo sợ và xin Sứ thần giải thích về kế hoạch thiêng liêng mà Thiên Chúa dành cho mẹ sẽ diễn ra như thế nào vì mẹ quyết tâm sống đời trinh khiết. Khi được giải thích, mẹ đã phục tùng thánh ý của Chúa. Quyết định của mẹ - cô thiểu nữ trẻ ngày ấy đã làm thay đổi tiến trình lịch sử loài người. Nhờ lời thưa “ Xin vâng” mà kế hoạch cứu độ nhân loại của Thiên Chúa đã được thực hiện nơi việc Nhập Thể, chịu Đóng Đinh, chịu chết và Sống lại của Người Con duy nhất của Ngài.

Để nghe được tiếng Chúa và đáp lại tiếng của Người cách mau mắn như thế, Đức Maria phải là người hết sức khiêm nhường. Một người luôn chìm ngập trong cầu nguyện, thinh lặng nội tâm... Một con người luôn sống khiêm nhường, ý thức mình là kẻ hèn mọn, thấp bé…Và Chúa đã đoái thương nhìn đến. Không những thế, Người lại còn trao cho Mẹ trách vụ thật lớn lao, đó là cộng tác vào công trình cứu độ nhân loại. “Này tôi là nữ tỳ của Chúa. Có thể nó được thực hiện cho tôi theo lời của sứ thần”.

Khi nói về tầm quan trọng của hai tiếng “xin vâng” mà Mẹ đã đáp lời, công đồng Vatican II đã lặp lại lời của các Giáo Phụ xưa rằng: Nút dây đã bị thắt lại do sự bất tuân của Evà, nay được gỡ ra nhờ sự vâng phục của Đức Maria. Điều mà Evà đã buộc lại bởi cứng lòng tin, Đức Maria đã tháo ra nhờ lòng tin; và so sánh với Evà, các ngài gọi Đức Maria là “Mẹ kẻ sống”, và thường quả quyết rằng: “Bởi Evà đã có sự chết, thì nhờ Maria lại được sống” (x. Lumen gentium, số 56). Thánh Bênađô thì kêu lên rằng: “Ôi trinh nữ, Adam đang khóc lóc cầu khẩn Mẹ trả lời, Đavít cũng khẩn cầu, các tổ phụ cũng không ngớt nài xin. Câu trả lời ấy cả thế giới này đang phủ phục dưới chân Mẹ và chờ đợi nó. Bởi việc giải thoát cho những ai đang đau khổ, chuộc lại kẻ giam cầm, trả tự do cho người bị kết án và sau cùng là phần rỗi của mọi con cái Adam, của toàn thể dòng dõi Mẹ đều tùy thuộc vào lời thưa của Mẹ”.

Thánh Tôma Aquinô, mô tả sự khiêm nhường bằng câu nói này. “Quả thật, nhân đức khiêm tốn bao gồm điều này một người giữ mình trong giới hạn của chính mình; anh ta không vươn mình lên những gì ở trên anh ta, nhưng anh ta phục tùng cấp trên của mình. Khiêm tốn không có nghĩa là coi thường những ân tứ và tài năng mà Chúa đã ban cho chúng ta, nhưng có nghĩa là để khiêm nhường, chúng ta phải cố gắng không so sánh mình với người khác nhưng thừa nhận rằng chúng ta phải sử dụng những ân tứ đó vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời chứ không phải vì lợi ích của người khác, tự thỏa mãn.

Khiêm nhường hoàn toàn không có nghĩa là phủ nhận những ân ban, năng lực, tài năng và đức tính mà Thiên Chúa Toàn Năng đã ban cho chúng ta; điều đó có nghĩa là chúng ta phải quy chúng không phải cho chính chúng ta mà là cho Thiên Chúa. Việc này đòi hỏi chúng ta phải sử dụng chúng, không phải để phô trương, không phải để được người khác khen ngợi, nhưng để giúp ích cho chính mình, cho người khác và qua đó là để tôn vinh Thiên Chúa. Nếu chúng ta khiêm tốn, chúng ta sử dụng những tài năng tự nhiên và ân sủng của mình để làm điều tốt; thì chính là chúng ta sử dụng chúng để loan truyền Nước Thiên Chúa và vinh quang của Người. Chúng ta hãy làm theo lời khuyên của Chúa Giêsu: “Hãy để ánh sáng các con tỏa chiếu trước mặt người ta, để họ thấy những công việc tốt lành của các con và tôn vinh Cha các con ở trên trời.” (Mt 5,16) 

Trong cuộc sống thường ngày, chúng ta cần ghi nhớ và học cách đáp lại ý Thiên Chúa bằng sự khiêm nhường của Mẹ Maria, bằng lời thưa “xin vâng” chân thành. Ngay cả khi nghi ngờ kế hoạch của Ngài có tốt đẹp hay không, chúng ta vẫn phải phục tùng ý muốn của Ngài, giống như Đức Maria đã làm khi nhận nhiệm vụ cưu mang và nuôi dưỡng Con Thiên Chúa. Khi thưa lời xin vâng theo thánh ý Chúa, Mẹ không biết những gian nan, khốn khó mà Mẹ sẽ phải chịu, nhưng Mẹ vẫn khiêm tốn đón nhận chương trình của Người.

Mẹ là mẫu gương tuyệt vời về đức khiêm nhường. Mẹ khiêm nhường trong suốt cả cuộc đời, cho dù gặp bao khó khăn thử thách. Còn chúng ta thì sao? Thường chúng ta, khi có một nhân đức nào thì muốn người khác biết đến, muốn chứng tỏ trước mặt người khác. Bình thường ai cũng thích được khen khi mình làm việc này việc nọ, nhưng coi chừng, nếu chúng ta không ý thức thì lời khen ngợi đó làm ta trở nên kiêu ngạo, tự cho mình là đáng được như thế. Nguy hiểm hơn là ta tìm mọi cách để được khen ngợi, như thế chúng ta đang tìm vinh quang cho mình hơn là vinh quang cho Thiên Chúa.

Thánh Phaolô đã khuyên các tín hữu Roma: “Đừng đi quá mức khi đánh giá mình, nhưng hãy đánh giá mình cho đúng mức, mỗi người tuỳ theo lượng đức tin Thiên Chúa đã ban phát cho...đừng tự cao tự đại, nhưng ham thích những gì là hèn mọn. Anh em đừng cho mình là khôn ngoan” (Rm 12, 3. 16).

Ước gì- mỗi người chúng ta cần noi gương Mẹ Maria, sống quên mình phục vụ, dù trong hoàn cảnh nào thì chúng ta vẫn một lòng trung tín với Chúa và tập sống khiêm nhường trong mọi hoạt sống của mình.

 Lời nguyện kết:
 
Lạy Cha! Chúng con cám ơn Cha đã cho chúng con những giây phút trầm lắng trong giờ suy gẫm sáng nay để học với Mẹ Maria về tinh thần vâng phục trong khiêm nhường. Nhìn lại tinh thần vâng phục của chúng con, cuộc sống của chúng con còn quá xa tinh thần nhân đức của lời khấn vâng phục. Trong tiếng thưa “ vâng” nơi những biến cố lớn nhỏ của ngày sống, trong các giờ giấc theo chương trình sống của cộng đoàn...Xin ban ơn đức tin cho chúng con, xin cho con ơn sống khiêm nhường để sẵn sàng thưa “ xin vâng” trong mọi biến cố lớn nhỏ của đời sống. Xin giúp chúng con hiểu rằng đời sống người tu sĩ không được thanh luyện, không có thử thách, khổ đau hay chán nản lùi bước, buông xuôi trước khó khăn gian khổ e rằng con không phải là người có chân tu. Xin cho chúng con những nữ tu Mến Thánh Giá của thời hiện tại được ơn can đảm, hiên ngang sống mầu nhiệm Thánh giá ngang qua đức vâng phục thánh hiến trong khiêm nhường, đơn sơ và tín thác.

Lạy Mẹ Maria, có những lúc con đã nghe được tiếng Chúa gợi ý cho biết những công việc phải làm, những nhân đức cần luyện tập nhưng con rất e ngại, con muốn là con với những tầm thường chứ không muốn vượt cao hơn một chút trong sự thánh thiện khi luyện tập nhân đức. Xin Mẹ giúp con hiểu ra rằng đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được, cũng không có gì là bé nhỏ tầm thường vô giá trị nếu con quyết tâm thực hiện. Xin Mẹ giúp con từ nay biết lắng nghe và thực hiện ý Chúa với tâm tình đơn sơ phó thác như Mẹ ngày xưa. Amen

 

Tác giả bài viết: TT/MTG QN

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Tuyển tập Mục Đồng
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây